KIẾN THỨC Nakaya - Khi đẳng cấp hoà cùng nghệ thuật

Indy Pen Dance ngon đại ca. Em thích hơn Mike. Mike gia công cho FC ngòi hơi nịnh tay, bo tròn hơi nhiều ít nhiều làm mất tính cách CI. Bác Sunny Koh thì phải chơi crisp italic, CI bác này quá nịnh tay, CI gì mà bo gần hết, viết như ngòi Aurora thường.
Có duyên anh thử Binder xem. Indy là truyền nhân y bát của Binder.
Ông nào cũng từ lò Richard ra, trừ Greg và John. Cây này anh để đó, ko nghĩ tới vụ mod. Cây sắp tới theo dự tính thì lại ko phù hợp với mod nên chắc chưa có cần :D
 
Viết công nghiệp em vẫn xài nhưng chỉ giữ lại vài em thật sự ko thay thế được thôi. Nói chung già cả rồi, bớt gom hàng tạp tí, đầu tư 1 tí để có vài cây gọi là, còn hơn nhìn quanh ai cũng như ai :p
Cái chỗ này em đọc mà quên trả lời bác, em thì nghĩ mỗi cây bút nó đều có số phận riêng, một khi dùng lâu với người nào nó cũng mang đặc tính của người đó. Ví dụ mấy cây cổ em thiên về, em viết em có cảm giác người trước đã dùng ra sao và đối xử với nó thế nào. Nên em không cho rằng hàng công nghiệp ai cũng như ai bác à. hic đang viết lúc tối mà thấy lạnh lạnh sau lưng :D
 
Em biết rồi nguyên nhân rồi! Đọc bài của anh tới mấy lần, tưởng tượng ra cái cây Nakaya mà mình muốn nó sẽ như thế nào, rồi thì cái giá của nó sẽ như thế nào, rồi thì em sẽ phải xả bao nhiêu cái kho nữa thì được, rồi sau đó nữa thì sao v.v... Và cuối cùng là ...vô cùng chơi vơi!
Cái này gọi là cái gì cũng muốn chứ chơi vơi gì :D

Bỏ ống heo giống anh đi, cứ coi như là cai nghiện luôn :D. Tháng đầu ko có gì mới ngứa tay lắm, đã vậy hàng đẹp lại xuất hiện tục mới ác. Rồi lại lôi mớ cũ ra tái khám phá, lọc cây nào thích nhất, cây nào chỉ hơi hơi thích, cây nào nghĩ là mình thích nhưng bây giờ ko phải vậy. Rồi quyết định cây nào thích thật sự thì tập sử dụng lại, cây nào ko phải vậy thì cho vô danh sách xả kho hết :D.

Tới lúc gần đủ máu rồi hãy nghĩ xem lúc đó mình thật sự muốn gì để lựa chọn. Chứ bây giờ là bây giờ, lúc đó biết đâu lại khác hoàn toàn :D :D
 
Cái chỗ này em đọc mà quên trả lời bác, em thì nghĩ mỗi cây bút nó đều có số phận riêng, một khi dùng lâu với người nào nó cũng mang đặc tính của người đó. Ví dụ mấy cây cổ em thiên về, em viết em có cảm giác người trước đã dùng ra sao và đối xử với nó thế nào. Nên em không cho rằng hàng công nghiệp ai cũng như ai bác à. hic đang viết lúc tối mà thấy lạnh lạnh sau lưng :D
Má ơi, em lạy lão. Em toàn giữ viết cổ :oops::confused:
 
Cái này gọi là cái gì cũng muốn chứ chơi vơi gì :D

Bỏ ống heo giống anh đi, cứ coi như là cai nghiện luôn :D. Tháng đầu ko có gì mới ngứa tay lắm, đã vậy hàng đẹp lại xuất hiện tục mới ác. Rồi lại lôi mớ cũ ra tái khám phá, lọc cây nào thích nhất, cây nào chỉ hơi hơi thích, cây nào nghĩ là mình thích nhưng bây giờ ko phải vậy. Rồi quyết định cây nào thích thật sự thì tập sử dụng lại, cây nào ko phải vậy thì cho vô danh sách xả kho hết :D.

Tới lúc gần đủ máu rồi hãy nghĩ xem lúc đó mình thật sự muốn gì để lựa chọn. Chứ bây giờ là bây giờ, lúc đó biết đâu lại khác hoàn toàn :D :D
Hic ao ước của em là sưu tập đủ bộ anh tài Pelikan cổ từ 100 tới 400, giàu thì sẽ thêm 500 hoặc 520N/NN :D.
Sheaffer cũng ao ước nhưng để...sau cũng đc :D.
 
Indy Pen Dance ngon đại ca. Em thích hơn Mike. Mike gia công cho FC ngòi hơi nịnh tay, bo tròn hơi nhiều ít nhiều làm mất tính cách CI. Bác Sunny Koh thì phải chơi crisp italic, CI bác này quá nịnh tay, CI gì mà bo gần hết, viết như ngòi Aurora thường.
Có duyên anh thử Binder xem. Indy là truyền nhân y bát của Binder.
Mà vụ mài này một là em ngồi cạnh, hai là tự mài mới vừa ý được. Anh mài ngòi của chính anh mà cũng làm tới làm lui mới vừa ý, gửi đi thì ai cũng mài kiểu an toàn à.
 
Cái chỗ này em đọc mà quên trả lời bác, em thì nghĩ mỗi cây bút nó đều có số phận riêng, một khi dùng lâu với người nào nó cũng mang đặc tính của người đó. Ví dụ mấy cây cổ em thiên về, em viết em có cảm giác người trước đã dùng ra sao và đối xử với nó thế nào. Nên em không cho rằng hàng công nghiệp ai cũng như ai bác à. hic đang viết lúc tối mà thấy lạnh lạnh sau lưng :D
Bác nói giống mấy bác chơi đồng hồ chuông cổ quá. [emoji2]

Sent from my Classic using Tapatalk
 
thích cái Pen Bikini ...à nhầm Pen Kimono quá
Bác gọi là Bikini thế hoá ra bút đạo hồi à mà
Mà vụ mài này một là em ngồi cạnh, hai là tự mài mới vừa ý được. Anh mài ngòi của chính anh mà cũng làm tới làm lui mới vừa ý, gửi đi thì ai cũng mài kiểu an toàn à.
Lão sắp có cơ hội ngồi cạnh rồi đó, nhưng mà đừng ý kiến nhiều nha, coi chừng gẫy ngòi :P
 
Miễn đừng có sở thích sưu tầm... răng vàng cổ là được rồi ạ :p
Thế sưu tập răng cổ trong cái răng bịt vàng ấy có ổn không bác.

Chưa thớt nào em thấy có giá trị bằng một nửa thớt này, em cứ thấy chơi vơi, chơi vơi dần chơi vơi mãi như cắm đầu bơi ra giữa biển khơi.
 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Trước hết là rất cám ơn bài viết của bạn@fly_us. Bạn đã làm mình thay đổi cách nhìn về bút Nhật. Vì thật lòng mà nói thì sau khi trải nghiệm và có so sánh, 2 năm qua mình chưa mua thêm cây bút Nhật nào. Chắc cuối năm nay hy vọng mình sẽ có dc 1 bài chia sẻ về 1 cây bút Lạ từ đất nước Nhật Bản.
Nếu nói như em @PhuongCao thì anh em mình đâu có bài viết này để đọc!. Sự khác biệt là ở chỗ đó. Yêu là không bao giờ hối tiếc . . . He he
"Quên mất nói vụ câu giờ, em đứng trên góc độ kỹ sư tài chính với số tiền đó gửi ngân hàng 6 tháng thì cũng đc 1 cây Pelikan 120 vọc chơi "
 
Lâu quá mới thấy anh tái xuất giang hồ. Giang hồ bây giờ dậy sóng dữ dội. Em nói với góc độ kỹ sư thôi anh. Còn với góc độ rân chơi là thích thì nhích k ý kiến kaka. Mà do lão fly us test bút với mực ocean nên nãy h nhiều người chơi vơi như chìm trong bể bơi rồi nè anh ;))
 
Sau khi cân nhắc đắn đo, phần lớn là do... giá :D, cũng như lựa chọn kiểu dáng, màu sắc thì quyết định cuối cùng của mình thì cây Nakaya đầu tiên sẽ là mẫu Naka-Ai Writer Shu-Nurippanshi.

Đọc cả bài, ưng nhất đoạn in đậm ;) Em và đồng bọn đón đợi những cây tiếp theo từ bác. Nhưng em có một thắc mắc nho nhỏ. Theo bài viết, bác đặt bút qua third party. Nhiệm vụ của chú này giữ vai trò trung gian giữa nhà sản xuất & người mua, và chắc chắn có một khoảng chi phí quản lý (nghề của em thường 5-10% tuỳ dự án).

Trong trường hợp cây bút có điều gì đó chưa vừa ý (kiểu ngòi không phù hợp dù đã gửi trước nét chữ mẫu, thay đổi độ bóng hay nhám trên thân bút...) thì hướng xử lý như thế nào ạh? Mọi việc phải thông qua third party hay bác tự liên hệ nhà sản xuất để điều chỉnh?
 
Đọc cả bài, ưng nhất đoạn in đậm ;) Em và đồng bọn đón đợi những cây tiếp theo từ bác. Nhưng em có một thắc mắc nho nhỏ. Theo bài viết, bác đặt bút qua third party. Nhiệm vụ của chú này giữ vai trò trung gian giữa nhà sản xuất & người mua, và chắc chắn có một khoảng chi phí quản lý (nghề của em thường 5-10% tuỳ dự án).

Trong trường hợp cây bút có điều gì đó chưa vừa ý (kiểu ngòi không phù hợp dù đã gửi trước nét chữ mẫu, thay đổi độ bóng hay nhám trên thân bút...) thì hướng xử lý như thế nào ạh? Mọi việc phải thông qua third party hay bác tự liên hệ nhà sản xuất để điều chỉnh?
Nếu liên quan đến ngòi thì em dám chắc là third party em mua sẽ xử lý hết vì John Mottishaw là một trong những nibsmaster có thể so sánh được với Richard Binder.

Còn các vấn đề khác thì em cả 2 đều được ạ. Nếu ở Mỹ em sẽ gửi cho John, còn nếu muốn thì em gửi trực tiếp cho Nakaya. Khoản hậu mãi này thì Nakaya rất tốt.

Còn về cây tiếp theo em đã có dự tính rồi. Có thể là 1 cây Nakaya nữa trước khi bước thêm 1 bước nữa :D
 
Với em, những cái tên nibsmaster như John Mottishaw, Richard Binder trên thế giới không thiết thân bằng 1/2 cái nick như @fly_us hay @PhuongCao của handheld :p

Cơ bản là em muốn biết thêm tí chút về nguyên tắc hoạt động kinh doanh của ngành bút viết.
 
Nói chung là rất phục anh NhẬt Bản trong các hình thức bóp cổ fan cuồng:eek::eek::eek:.
Về cái vụ quỹ đen chƠi bút mình chưa có gia đình nên không rõ lẮm:p. Có cô bạn gái, lâu lâu quăng cho vài chịu, nói anh lấy mua cây bút nào khoái đi cho bằng chị bằng em:):):). Hông biết do mình có tu thiệt hay sau khi cứơi nhau về rồi, sổ lương còn không thấy luôn, nói chi tiền chơi bút... Đang rầu!:confused::confused::confused:
 
Với em, những cái tên nibsmaster như John Mottishaw, Richard Binder trên thế giới không thiết thân bằng 1/2 cái nick như @fly_us hay @PhuongCao của handheld :p

Cơ bản là em muốn biết thêm tí chút về nguyên tắc hoạt động kinh doanh của ngành bút viết.

Bác hỏi về vấn đề này thì em cũng ráng trả lời theo những gì em quan sát, còn đúng hay sai thì hên xui :D.

Nakaya trước đây hoàn toàn chỉ nhận order trực tiếp, không qua bên thứ 3. Và quan trọng là gần như chỉ tập trung vào thị trường nội địa và doanh số đó giờ phần lớn đều đến từ thị trường này. Cho đến năm vừa rồi (2014) thì lần đầu tiên số lượng tiêu thụ ở thị trường nước ngoài bằng với thị trường nội địa và kết quả là... Nakaya đang đau đầu vì sản lượng sản xuất không đáp ứng kịp.

Khoảng vài năm gần đây, theo em biết là khoảng 2006-2007 thì một số nhà phân phối tìm đến Nakaya để phân phối sản phẩm tại thị trường của mình. Điển hình như John Mottishaw ở Mỹ, Aesthetic Bay ở Singapore, Pen Gallery ở Malaysia (nhưng giờ đã ngừng phân phối), Iguana Sell ở Tây Ban Nha... Ngoại trừ John Mottishaw ở Mỹ tuân thủ giá bán của Nakaya đưa ra thì tất cả các nhà phân phối khác đều kê giá từ 30-50%. Và cũng chỉ có John nhận order hàng riêng, customize theo đúng các tiêu chí của Nakaya, trong khi các nhà phân phối khác thì có gì bán đó.

Quan sát vậy cho thấy có lẽ John có mối quan hệ rất mật thiết với Nakaya trong việc bán bằng giá (ăn hoa hồng từ phía Nakaya thay vì từ khách hàng), nhận customize và quan trọng là thời gian chờ nếu đặt qua John thông thường là nhanh hơn. John cũng có một số kiểu dáng và màu đặt riêng chứ không phải hoàn toàn trông chờ vào Nakaya cung cấp. Có lẽ là do thị trường Mỹ lớn, cũng có thể là do quan hệ cá nhân nên vậy.

Bên cạnh việc hợp tác buôn bán, Nakaya khá chú trọng vào việc đem hình ảnh của mình đến với khách hàng bằng cách rất thường xuyên tổ chức workshop liên kết với các reseller. Theo em biết thì có 2 nghệ nhân của Nakaya chuyên môn đi làm workshop này, vừa để gần gũi với khách hàng của mình, cũng vừa tiếp thị hình ảnh của công ty đến với khách hàng tiềm năng mới.

Nói chung là Nakaya đối với giới custom-made là mức giao điểm giữa custom-made và mass-production khi họ vừa áp dụng quy trình custom-made nhưng lại tổ chức theo dạng công ty kinh doanh đại chúng. Những nghệ nhân của Nakaya vẫn là những nhân viên đi làm cho công ty, trong khi những công ty gia đình dạng như Hakase làm theo dạng cha truyền con nối, chỉ làm việc với khác hàng trực tiếp và mỗi sản phẩm làm xong là một sản phẩm nghệ thuật hoàn chỉnh. Và cái 1 bước nữa mà em nói sẽ là dạng này ạ :D
 
Bác hỏi về vấn đề này thì em cũng ráng trả lời theo những gì em quan sát, còn đúng hay sai thì hên xui :D.

Nakaya trước đây hoàn toàn chỉ nhận order trực tiếp, không qua bên thứ 3. Và quan trọng là gần như chỉ tập trung vào thị trường nội địa và doanh số đó giờ phần lớn đều đến từ thị trường này. Cho đến năm vừa rồi (2014) thì lần đầu tiên số lượng tiêu thụ ở thị trường nước ngoài bằng với thị trường nội địa và kết quả là... Nakaya đang đau đầu vì sản lượng sản xuất không đáp ứng kịp.

Khoảng vài năm gần đây, theo em biết là khoảng 2006-2007 thì một số nhà phân phối tìm đến Nakaya để phân phối sản phẩm tại thị trường của mình. Điển hình như John Mottishaw ở Mỹ, Aesthetic Bay ở Singapore, Pen Gallery ở Malaysia (nhưng giờ đã ngừng phân phối), Iguana Sell ở Tây Ban Nha... Ngoại trừ John Mottishaw ở Mỹ tuân thủ giá bán của Nakaya đưa ra thì tất cả các nhà phân phối khác đều kê giá từ 30-50%. Và cũng chỉ có John nhận order hàng riêng, customize theo đúng các tiêu chí của Nakaya, trong khi các nhà phân phối khác thì có gì bán đó.

Quan sát vậy cho thấy có lẽ John có mối quan hệ rất mật thiết với Nakaya trong việc bán bằng giá (ăn hoa hồng từ phía Nakaya thay vì từ khách hàng), nhận customize và quan trọng là thời gian chờ nếu đặt qua John thông thường là nhanh hơn. John cũng có một số kiểu dáng và màu đặt riêng chứ không phải hoàn toàn trông chờ vào Nakaya cung cấp. Có lẽ là do thị trường Mỹ lớn, cũng có thể là do quan hệ cá nhân nên vậy.

Bên cạnh việc hợp tác buôn bán, Nakaya khá chú trọng vào việc đem hình ảnh của mình đến với khách hàng bằng cách rất thường xuyên tổ chức workshop liên kết với các reseller. Theo em biết thì có 2 nghệ nhân của Nakaya chuyên môn đi làm workshop này, vừa để gần gũi với khách hàng của mình, cũng vừa tiếp thị hình ảnh của công ty đến với khách hàng tiềm năng mới.

Nói chung là Nakaya đối với giới custom-made là mức giao điểm giữa custom-made và mass-production khi họ vừa áp dụng quy trình custom-made nhưng lại tổ chức theo dạng công ty kinh doanh đại chúng. Những nghệ nhân của Nakaya vẫn là những nhân viên đi làm cho công ty, trong khi những công ty gia đình dạng như Hakase làm theo dạng cha truyền con nối, chỉ làm việc với khác hàng trực tiếp và mỗi sản phẩm làm xong là một sản phẩm nghệ thuật hoàn chỉnh. Và cái 1 bước nữa mà em nói sẽ là dạng này ạ :D

Tóm lại, là đại ca cho anh em sờ Nakaya trước đi hén. Hakase thì đi Mẽo về cho anh em xem :D
 
Back
Top