Đường sắt cao tốc: nên hay không nên?

Đường sắt cao tốc: nên hay không nên?

  • Nên

    Bình chọn: 20 22.7%
  • Không nên

    Bình chọn: 63 71.6%
  • Ý kiến khác

    Bình chọn: 5 5.7%

  • Số thành viên bình chọn
    88
Nói túm lại là sẽ phải thông qua thôi
http://dantri.com.vn/c20/s20-402544/quoc-hoi-tham-do-y-kien-dai-bieu-ve-duong-sat-cao-toc.htm
Theo như trên thì sẽ có 3 phương án:
1. Quốc Hội thông qua lần này
2. Nếu ko thì thông qua từng chặng nhỏ (nói túm lại là thông qua nhỏ giọt)
3. Nếu lần này ko thông qua thì lần tới, cho tới khi nào thông qua thì thôi
Giống Gấu nhà em tuyên bố ngày trước "nếu em sai em phải cưới anh, nếu anh sai anh phải cưới em" nói túm lại là anh đừng hòng chạy khỏi em
 
thế cuối cùng là vẫn làm à??
Chẳng lẽ không ai có thể làm gì đó để cản
 
Đường sắt cao tốc: nên hay không nên?-Trình độ quản lý dự án còn quá kém-Bắc cần thơ cũng do người Nhật tư vấn

Thử tìm nguyên nhân vụ sụp cầu Cần Thơ

Tiến Sĩ Kỹ Sư Nguyễn Thành Nhân - Kỹ sư giám định kết cấu xây dựng, CHLB Đức



1. Lời nói đầu


Bất cứ một công trình xây dựng nào khi bị sụp đổ cũng là một thảm họa lớn.

Đối với Việt Nam thì vụ sập cầu Cần Thơ là một thảm họa có tầm vóc quốc gia. Người viết bài này xin có một đóng góp nhỏ nhoi cho đất nước và viết để thắp một nén hương cho những nạn nhân đã khuất trong vụ thảm họa sập cầu này. Những phân tích dưới đây là một thử nghiệm để tìm ra sự thật.
Xin nhấn mạnh danh từ thử nghiệm, bởi vì tôi không có gì trong tay, để tìm ra nguyên nhân thực sự đã gây ra tai họa lớn lao đó.


2. Những điểm căn bản


Thông thường để thiết lập sự phân tích (đúng hơn là thẩm định) về sự thiệt hại của một công trình như trường hợp này, tôi phải dựa trên những cơ bản hay tài liệu sau đây:

- Bài tính cơ học của cầu trong thời điểm xây dựng và thời điểm sử dụng

- Tất cả các bản thiết kế của công trình

- Bài tính cơ học của giàn giáo

- Tất cả bản thiết kế của giàn giáo

- Thẩm định về địa chất cơ học của công trình

- Lời khai của các nhân chứng

Tôi hoàn toàn không có những tài liệu kể trên và cũng không chắc rằng những tài liệu đó hoàn toàn đầy đủ ở công trường lúc xảy ra tai nạn.

Điểm tựa căn bản của tôi là những bài phóng sự đăng trên báo chí trong nước của những phóng viên không ở trong nghề xây dựng và những hình ảnh cũng từ báo chí. Vì lẽ đó, ở mức tối đa, tôi chỉ liệt kê và phân tích tất cả các nguyên nhân có thể nảy sinh, rút ra từ những bài phóng sự và hình ảnh trên.


3. Tiêu chuẩn



Đây là điểm đầu tiên quan trọng nhất để tìm ra nguyên nhân của thảm họa.
Khi công ty xây dựng của Đức thực thi một công trình thì họ sẽ theo tiêu chuẩn của Đức (DIN) hay của Âu Châu (Eurcodes). Lẽ tất nhiên công ty Nhật thì theo tiêu chuẩn Nhật. Nhưng với một công ty Trung Quốc hay Việt Nam thì sao ? Trung Quốc không có đầy đủ tiêu chuẩn và nước ta cũng như thế. Và nếu Việt Nam có tiêu chuẩn thì nội dung ra sao ?

Khi người ta không có tiêu chuẩn phải theo, thì họ có tự do vô hạn, làm bất cứ điều gì mà họ có thể làm hay muốn làm. Làm sao mà có thể xây một chiếc cầu, bên trái và bên phải thì do Việt Nam và Trung Quốc, còn ở giữa thì do Nhật đảm nhận. Cũng có thể phỏng đoán rằng, công trình xây cầu này dựa theo tiêu chuẩn của Nhật, vì công trình được người Nhật tài trợ. Tuy nhiên, sự phối hợp và hiểu biết về sử dụng tiêu chuẩn giữa các công ty riêng rẽ ra sao? Liệu hai liên doanh công ty không phải của Nhật có đủ kiến thức về tiêu chuẩn của Nhật hay không ?

Xây cầu là một công tác rất quan trọng, cho nên ở Đức kết hợp nhiều tiêu chuẩn DIN sau:

- DIN FB 101 quy định về lực tác dụng lên cầu

- DIN FB 102 quy định về cách tính toán cầu

- DIN 1045-1 quy định về cách tính toán và xây cất bằng vật liệu bê tông

v.v...

Hệ thống giàn giáo cũng có tiêu chuẩn riêng đó là DIN 4421. Cho nên việc tuân thủ chặt chẽ các tiêu chuẩn sẽ bảo đảm tránh được tai nạn xảy ra.

Điều quan trọng trước nhất là việc ứng dụng hệ số an toàn.
Ở Âu châu, hệ số đó được quy định như sau:

- 1,35 cho các lực tác dụng thường xuyên (thí dụ trọng lượng riêng của cầu)

- 1,5 cho các lực thay đổi (do xe tải, xe du lịch, gió, bão… tác động)

- 1,1 về chất lượng vật liệu (thí dụ thép và bê tông).

Tất cả gộp chung thì hệ số an toàn là 1,65, có nghĩa là, có thừa 65% mức dự trữ, để phòng hờ cho cây cầu bị đẩy vào tình trạng nguy ngập gây sụp đổ. 65% này, dùng để chiết khấu cho những sai phạm, sơ suất có thể nảy sinh ra sau đây:

- Khi làm thiết kế

- Khi thực hiện công trình

- Phẩm chất của vật liệu kém

- Lỗi do con người

Sau khi đi xem phần cầu Cần Thơ do phía Việt Nam chịu trách nhiệm xây, có một kỹ sư Nhật đã báo cáo rằng, theo ông, hệ số an toàn trên toàn công trường chỉ là 1,15 (theo phóng sự trên báo chí). Nếu thực sự như thế, thì khi nhiều sai lầm xảy ra cùng một lúc, 15% mức dự trữ này sẽ không đủ bù đắp và kết quả là cầu đã sụp đổ.


4. Tài liệu chỉ dẫn thực hiện



Khi xây dựng một công trình nào thì những tài liệu hướng dẫn việc thi công phải có đầy đủ và để sẵn sàng ở công trường. Tài liệu không những cần phải có cho công trình chính, mà còn cho tất cả các công trình phụ như xây dựng giàn giáo... Không có quyền xây nếu không dựa vào đồ án. Không được tùy tiện thay đổi, điều đó có thể đưa đến tai nạn chết người.
Khi thi công theo bản thiết kế thì mỗi gạch ngang, mỗi chữ trong họa đồ cũng phải tuân theo. Nếu trong bản thiết kế ghi là 10 cốt thép, thì có thể đặt 12 chứ không được đặt 9 cốt thép. Khi trong bản thiết kế ghi bê tông dày 15cm thì phải đúc 15cm, chứ không thể làm 10cm.

Tại Đức chỉ có thể khởi công xây cất khi bản thiết kế xây dựng đã được kiểm soát và duyệt y. Điều quan trọng là người thực hiện phải đọc và hiểu được bản thiết kế và chuyển nội dung của bản thiết kế qua thành hiện thực.


5. Nền móng công trình



Một phần cơ bản rất quan trọng trong dự án là các phúc trình khảo sát về nền móng đất đai. Nó bao gồm kết qủa của sự thăm dò địa chất và bao hàm những chi tiết sau đây:

- Đặc tính của đất: trọng lượng, góc độ ma sát, suất đàn hồi, sức chịu lực của đất

- Mực nước ngầm

- Độ sâu của tầng đất chịu tải và đó cũng là độ sâu của nền móng công trình.


Tài liệu phúc trình đó giúp ta tìm ra đề nghị về hình dạng của nền móng

- Móng nông, khi mặt bằng của móng gần sát với mặt đất

- Móng sâu, đây là trường hợp của cầu Cần Thơ. Tầng đất chịu lực nằm sâu ở dưới, nên cần phải dùng trụ cọc mới đạt được.

- Móng cùng chung trên một tấm đan (dalle) lớn hay móng nằm riêng rẽ

Lẽ tất nhiên, trong tài liệu phúc trình đó còn phải ghi rõ cách cấu tạo nền móng của giàn dựng.

Thêm nữa có một số câu hỏi như sau:

- Nền móng của giàn giáo được xây dựng thế nào ?

- Giàn giáo có được tính toán đúng để nó không bị nghiêng một bên, không bị chịu tải từng điểm và sức chịu đựng được trải đều ?

Theo báo chí thì giàn giáo được thiết lập trên những cọc. Nên còn có những câu hỏi tiếp theo:

- Cọc thuộc loại nào ?

- Sức chịu dựng của cọc qua việc thử tải có được xác nhận không ?

- Trọng tải có được phân phối đều trên tấm đan (dalle) đầu cọc (Pfahlkopfplatten) hay không ?

Ở đây gần sông nước, nên đất rất mềm và tầng lớp đất chịu lực không được phân phối đều đặn.


6. Giàn giáo


Giàn giáo là một bộ phận trợ giúp rất cần thiết trong công trình xây cất cầu. Tuy là bộ phận trợ giúp nhưng cũng phải lập bản thiết kế và lập tài liệu chỉ dẫn chu đáo như chính việc thiết kế công trình vậy. Cơ bản là có hai dạng của giàn giáo: tổng quát cho việc xây cao ốc và riêng rẽ cho việc xây dựng cầu.

Các bộ phận riêng rẽ của giàn giáo trong các công trình xây cao ốc đã được tiêu chuẩn hóa và sử dụng theo hệ thống khuôn mẫu xây dựng sẵn có. Sức chịu đựng của các giàn giáo này được quy định và thường thì sức chịu đựng đó thấp.

Cho các công trình xây cầu, chỉ những cây cầu có dạng giống nhau thì giàn giáo mới được thực hiện trước. Có nghĩa là giàn giáo phải có họa đồ và tính toán đầy đủ. Sau đó một cơ xưởng sẽ sản xuất thiết lập giàn dựng, rồi mang đến công trường. Ở công trường chỉ có việc lắp ráp giàn giáo.

Để tính toán giàn giáo những thông số sau đây cần được giữ đúng:

- Trọng lượng của bê tông khi còn ướt là 26 kN/m3 chứ không 24 mà cũng không phải 22 kN/m3.

- Sức ép của bê tông lỏng theo chiều ngang là 2,6 lần lớn hơn sức ép của nước.

- Trọng lượng của các máy móc sử dụng trên giàn giáo (đừng quên rằng khi máy móc này di chuyển, lực tác động cũng thay đổi theo)

- Trọng lượng của ván cốt pha bê tông và trọng lượng chính cả giàn giáo

- Sức của gió trên toàn cấu trúc (giàn giáo, ván cốt pha, thân cầu). Lực đẩy theo chiều ngang rất lớn, đặc biệt cho một độ cao như cầu Cần Thơ.

Những điểm khác cũng cần xem xét hay quan tâm đến là:

- Sự lệch lạc về kích thước (có thể làm vật liệu bị uốn cong)

- Độ dốc của mặt trên cầu theo hướng chiều dài. Khi thân cầu nằm ngang thì nó sẽ không bị trượt. Ở cầu Cần Thơ thân cầu có độ dốc là 20% tính theo chiều ngang


Như thế:

- Giàn giáo có được tính toán và thiết kế chuẩn không ?

- Có bản sơ đồ thiết kế về giàn giáo hay không ?

- Nếu có, thì việc thi công có đúng như bản thiết kế không ?


Trong việc xây dựng giàn giáo còn có rất nhiều nghi vấn. Theo báo chí sau khi đổ bê tông họ còn sửa chữa và hàn lại giàn dựng nữa. Có thể cũng có người đã thấy rõ cấu trúc này đã bị uốn cong hay bị hư và trong lúc hoang mang đã ra lệnh thực hiện các việc trên. Cho nên cũng có thể đặt nghi vấn rằng giàn dựng đã không được lập bản sơ đồ thiết kế và tính toán trước.

Báo chí còn cho biết những vật liệu sử dụng đều xuất phát từ giàn dựng cho việc xây dựng cao ốc. Nhưng đó không phải là vấn đề căn bản. Cần nhất là vật liệu phải tương ứng với sức tải cho phép.

Giàn giáo có thể bị sụp đổ vì những nguyên nhân sau đây:

- Quá tải, kích thước ấn định không đúng

- Độ nghiêng của những trụ giàn giáo quá lớn vì độ lún chênh lệch, làm trọng tâm bị dời. Một phần nào đó của giàn giáo phải chịu quá tải, trong khi một phần khác lại không chịu lực.

- Đòn của giàn giáo bị trượt khỏi trụ chống

- Trụ giàn giáo bị uốn cong vì quá tải.

Ở Đức việc xây dựng giàn giáo cũng chỉ dành cho những công ty chuyên môn, công ty xây dựng chỉ thực hiện việc đúc bê tông.


7. Bê tông



Đây cũng là một khâu rất quan trọng. Bê tông được phân loại tùy theo độ bền của nó. Cho các công trình xây dựng cao ốc thì độ bền bê tông 25 N/mm2 là đủ tiêu chuẩn. Công trình xây cầu đòi hỏi ít nhất là 35 N/mm2 cho bê tông cốt sắt hay 45 N/mm2 cho bê tông dự ứng lực. Cùng lúc với đổ bê tông trên công trường nguời ta đúc những khối bê tông 20x20x20cm để kiểm tra độ bền của bê tông (quy định tại Đức, cứ 100m³ bê tông thì đúc 3 khối).

Khi thử nghiệm, nếu xác định được các khuôn bê tông đó có độ bền ứng dụng không đủ, thì phải phá hủy phần bê tông đã đúc và đúc lại bê tông mới. Từ khi hành nghề kỹ sư xây dựng tác giả chỉ có một lần được chứng kiến một công ty sản xuất bê tông bị mắc phải lỗi này. Theo lệ thường, ví dụ như khi đòi hỏi 25 N/mm2 thì tôi luôn luôn nhận được từ 32 đến 37 N/mm2. Điều đơn giản để đạt được tiêu chuẩn là phải dùng đúng lượng xi măng (ít nhất là 350 kg xi măng cho 1m³ bê tông).

Tại sao thân cầu Cần Thơ lại bị sụp đổ mặc dù bê tông đã được đổ 1 hay 2 ngày trước đó. Nếu bê tông khô sớm, vì nhiệt độ cao ở xứ Việt Nam chúng ta rất thuân lợi, thì thân cầu đã đủ cứng để chịu một phần lực và nếu có bị sụp thì cũng chậm, đủ để cho nhân công trên công trường chạy thoát.

Ở Đức người ta gọi việc này là vỡ có báo hiệu trước. Nhưng ngược lại ở đây cầu bị vỡ mà không có báo trước.


8. Cốt thép gia cố


Qua những hình ảnh trên báo chí có thể nhận ra có rất ít cốt thép gia cố trong thân cầu. Một vài con số về thép gia cố ở Đức:

- Công trình xây dựng cao ốc chừng 60 đến 80 kg/m³ bê tông

- Công trình xây cầu 200 đến 250 kg/m3 bê tông, tức là cao hơn gấp 3 lần ở công trình xây dựng cao ốc.


Qua hình ảnh, phỏng chừng thép gia cố cao nhất là từ 60 đến 100 kg/m3.


9. Đo đạc địa hình – trắc địa


Có lẽ thảm nạn đã tránh được, nếu công tác đo đạc được thực hiện đúng lúc. Trước khi xây dựng giàn giáo phải đo đạc lần đầu, để có thể xác định vị trí lúc ban đầu giàn giáo.

Sau khi đặt xong giàn giáo, người ta đo lần thứ hai. Đây là lần đo làm chuẩn. Ở thời điểm này, giàn chưa chịu lực. Tất cả các lần đo sau đều phải đem đối chiếu với lần đo này.

Sau khi đổ bê tông còn phải đo trắc địa thêm một lần nữa để xác nhận giàn giáo có bị biến dạng hay không và nếu có, thì độ biến dạng bao nhiêu vì thân cầu mới đổ bê tông. Nếu độ biến dạng quá lớn hay có việc gì đó trong hệ thống không còn ổn thì phải có những biện pháp chống lại, ví dụ như tăng cường trụ chống.


10. Nhân công



Nhân công cũng quan trọng như việc đúc bê tông. Xây cất cầu là một công việc rất phức tạp và đòi hỏi nhân công phải có trình độ cao. Ở Đức thợ xây bê tông phải học nghề 3 năm sau khi học xong cấp 1. Một đốc công (thợ cả) ít nhất cũng cần 10 kinh nghiệm nghề nghiệp. Ở công trường cầu Cần Thơ lực lượng lao động được tuyển tại chỗ. Đa số nhân công không có tay nghề.


11. Kiểm tra



Ở Đức phải luôn luôn áp dụng nguyên tắc 4 con mắt: hai con mắt của người kỹ sư thiết kế và thực hiện cộng hai con mắt còn lại của người kỹ sư giám định.

Nhà nước bổ nhiệm kỹ sư giám định. Mặc dù do nhà nước bổ nhiệm, kỹ sư giám định hoàn toàn độc lập đối với nhà nước. Với sự bổ nhiệm, ông ta có quyền quyết định sự sống chết của dự án và đồng thời cũng chịu trách nhiệm về công trình đó. Bất cứ công việc tính toán nào, sơ đồ thực hiện nào, quy trình xây dựng bê tông nào, hay cốt thép gia cố nào cũng đều phải được ông duyệt y trước khi đem ra thực hiện. Người kỹ sư giám định có thể ngưng công trình vào bất cứ thời điểm nào, khi thấy có dấu hiệu nguy hiểm. Thế mà cũng còn xảy ra tai nạn. Còn ở Việt Nam ai hay cơ quan nào là người kiểm soát ?


12. Kết luận

Một tai nạn nặng nề như tại Cần Thơ luôn luôn là tổng hợp của nhiều lỗi lầm và thiếu sót xảy ra cùng một lúc. Rất tiếc là tác giả không có tài liệu trong tay cũng như không có mặt tại chỗ để thẩm định, cho nên chỉ liệt kê qua bài viết này, tất cả những nguyên nhân có thể gây ra sự sụp đổ của cầu.

©NguyenThanhNhan, Germany 2007








© 2005-2009 Mathilde TuyetTran. All rights reserved. All trademarks are property of their respective owners. Last Update: 09.11.2007
 
Re: Đường sắt cao tốc: nên hay không nên?-Trình độ quản lý dự án còn quá kém-Bắc cần thơ cũng do người Nhật tư vấn

Thử tìm nguyên nhân vụ sụp cầu Cần Thơ ...
Bài trích dẫn này đề cập toàn bộ về vụ án cầu chứ đâu nói gì về đường sắt cao tốc đâu bác8->

Nhìn chung là ước mong của quốc dân là muốn sánh vai cường quốc nhưng ai cũng thấy là việc thực thi sẽ là gánh nợ nặng nề đè lên con cháu.
 
Đảo bán rồi
Khoáng sản cũng đã bán
Đất cũng đã đem cho thuê
==>> phải có gì đó để xxx tiếp chứ.

Vote 1 phiếu ủng hộ!!
 
Báo Tuổi Trẻ có bài về TGV:
http://tuoitre.vn/The-gioi/384198/Tau-cao-toc-Phap-dang-hut-hoi.html
câu này đáng chú ý:
".....Sự thật là nước Pháp vẫn nằm trong nhóm tám quốc gia giàu có nhất thế giới. Nhưng cho đến giờ, sau nửa thế kỷ, người đóng thuế ở Pháp vẫn còn è cổ trả món nợ làm TGV...."
Và Nhật cũng đưa món nợ 310 tỉ usd Shinkansen vào công nợ
 
Lượm được 1 bài rất hay viết về Đường sắt cao tốc này, đọc xong mình thấy ớn lạnh nếu VN xây ĐSCT, không biết các vị ở trên có nghĩ hết mọi vấn đề chưa nhỉ?

"Có người nói đường sắt cao tốc (ĐSCT) dù hiện đại đến mấy thì cũng như chiếc ô tô Lexus hoặc chiếc máy bay Airbus 380 là cùng, ta cứ mua về là dùng được thôi, có gì phải lo nhỉ.

Người viết bài này đã làm ĐS 30 năm và bắt đầu nghiên cứu ĐSCT từ năm 1970, cũng từng đi tàu cao tốc ICE ở châu Âu, nhờ thế nên có thể dám nói: sử dụng ĐSCT khó trăm lần so với việc dùng chiếc Lexus hoặc Airbus 380; còn nói về xây dựng, khai thác, quản lý ĐSCT thì có thể khẳng định ít nhất 50 năm nữa ta mới đủ điều kiện làm.

Xin chia xẻ với bà con và nhất là với các vị đang muốn làm ĐSCT xuyên Việt một suy nghĩ: ĐSCT chẳng những khó làm mà làm rồi còn khổ hơn không làm.

Mấy chục km ĐS đi qua cầu Thăng Long từ ngày làm xong hầu như bỏ không ba chục năm nay là một bài học sờ sờ về khả năng “quy hoạch” của chúng ta, lãng phí bao nhiêu nghìn hec ta đất thượng đẳng điền, nhưng các vị hữu trách cũng chỉ tặc lưỡi cho qua.
ĐSCT là cả một hệ thống công trình trang thiết bị khoa học kỹ thuật (KHKT) cực kỳ phức tạp sử dụng các thành tựu cao nhất của công nghệ máy tính, tin học, điều khiển tự động và từ xa, điện lực và điện tử, vi điện tử, thông tin liên lạc, cơ khí, khí động học, xây dựng, vật liệu. Đặc biệt nó lại trải dài trên nhiều trăm km, thậm chí cả nghìn km, qua bao nhiêu đô thị đông dân, qua hàng trăm cầu, hầm ... nên việc quản lý, trông nom bảo dưỡng nó vô cùng phức tạp, tốn kém, đòi hỏi một đội ngũ khai thác, quản lý, bảo dưỡng có trình độ cao và làm việc cực kỳ nghiêm chỉnh. Tất cả chỉ vì để bảo đảm an toàn chạy tàu, yêu cầu cao nhất trong khai thác ĐSCT.

Yêu cầu về an toàn chạy tàu

Các chuyên gia ĐS gọi an toàn chạy tàu là cái thùng không đáy ngốn tiền của công sức của ngành ĐS. Cho tới nay ngoài tuyến ĐSCT Tokyo-Osaka ở Nhật là có lãi ra (vì người ta dùng nó để đi làm hàng ngày như đi xe bus, đâu phải là đi du lịch), các tuyến ĐSCT đã khai thác khác đều không có lãi vì không đủ lượng khách cần thiết, song xét tới hiệu quả về các mặt khác (như hiệu quả xã hội, môi trường, tiết kiệm năng lượng, phục vụ những thời kỳ lượng khách tăng đột xuất ...) nên người ta vẫn chấp nhận khai thác.

Đó là vì đoàn tàu nặng cả nghìn tấn lại chạy với tốc độ máy bay (300-350 km/h) khi xảy tai nạn thì vô cùng nguy hiểm cho người trên tàu cũng như người ở gần đường sắt. Máy bay bay trên bầu trời bao la chẳng có trở ngại gì, còn tàu cao tốc “bay” trên mặt đất có bao nhiêu tai hoạ rình rập xung quanh.

Mọi người đều biết, đoàn tàu chạy trên hai thanh ray, khi đó lực hướng tâm (hướng vào tâm trái đất) có tác dụng ghì đoàn tàu xuống đường ray là yếu tố quan trọng nhất để bảo đảm tàu chạy được nhanh và an toàn. Thí nghiệm khoa học cho thấy khi tốc độ tàu đạt 127 km/h, bất cứ một ngoại lực nào cũng sẽ làm thay đổi thông số của lực hướng tâm. Dưới tác dụng của ngoại lực như nhau, nếu tàu chạy càng nhanh thì sự thay đổi đó càng mạnh, tàu chạy càng kém an toàn. Chẳng những cự ly giữa hai thanh ray phải không được biến đổi quá 1 mm, mà cho dù chỉ cần trên mặt ray có một cái đinh, một cục gỗ, một viên đá hoặc có vết nứt nhỏ xíu là đủ làm tàu trật bánh. Khi đè lên một chú mèo hoặc chó là đoàn tàu có thể bị văng ra khỏi đường ray hoặc lật nhào. Thử tưởng tượng thảm hoạ khi đó sẽ ra sao?

Khi tàu chạy, bánh xe luôn tác động vào má ray một lực ngang rất mạnh. Cho nên giữa má ray với gờ bánh xe luôn phải có một khe hở nhất định, gọi là “độ rơ” (độ sàng); theo quy định trên đường thẳng độ dơ này bằng 7,5 mm; trên đường cong thì độ rơ lớn hơn. Khi tàu chạy nhanh độ rơ này làm tăng lực tác dụng của bánh xe vào má ray, chóng bào mòn ray và bánh xe, đồng thời làm toa xe lắc ngang. Vì thế trên ĐSCT người ta phải thu hẹp độ rơ này. Thí dụ ĐS khổ tiêu chuẩn 1435 mm hiện nay cho phép độ rơ không quá 7 mm, nghĩa là khổ ĐS chỉ còn 1432 mm. Để giữ cho cự ly giữa hai thanh ray không đổi, thanh ray được bắt chặt xuống tà vẹt bằng một loại bu lông thép; hàng triệu bu lông ấy trải dài trên đường sắt đi qua nhiều vùng hẻo lánh, dù chỉ một chiếc bu lông ấy bị kẻ gian đánh cắp hoặc nới lỏng cũng có thể làm cự ly ray mất chính xác, có thể gây tai nạn chạy tàu.

Khi tàu cao tốc chạy qua, không khí hai bên đường ập vào gây ra một luồng gió cấp 8~10, mọi vật và người đứng cách đường sắt 2~3 mét có thể bị cuốn vào đường tàu. Khi hai tàu cao tốc chạy ngược chiều gặp nhau, luồng gió này lại càng lớn. Vì thế cự li giữa hai đường sắt song song phải rộng hơn đường sắt bình thường. Mặt khác lực ép của khí quyển cũng có tác dụng tốt là ghì chặt đoàn tàu xuống đường, giảm được các giao động ngang và hiện tượng lắc tàu.

Khi tàu chạy vào đường hầm với tốc độ viên đạn thì chẳng khác gì đâm đầu vào bức tường không khí, nhất là khi hầm dài vài chục km, vì không khí trong hầm “đặc” hơn ngoài trời rất nhiều. Hiện tượng áp lực không khí đè lên đầu tàu tăng đột ngột và rất mạnh gây ra một lực cản có thể làm vỡ cửa kính, làm hành khách ù tai. Để giải quyết vấn đề này người ta phải làm đường hầm rất rộng, hoặc đặt quạt thông gió mạnh cho không khi trong hầm được thông thoáng. Toàn bộ đoàn tàu phải được bọc kín không chịu tác động của không khí bên ngoài. Các đường hầm trên ĐSCT ở Trung Quốc đều được làm với mặt cắt rộng tới 160 m2, bằng diện tích sân bóng rổ, do đó giá thành công trình hầm bị đội lên nhiều lần so với hầm ĐS thường.

Vì tàu chạy mỗi tích tắc khoảng 100 mét, nhanh hơn tên bắn, nên người đứng trên đường tàu khi nhìn thấy tàu từ khoảng cách 200 m cũng không kịp nhảy ra. Thống kê của Trung Quốc cho thấy 92,3% trường hợp này đều tử thương.

Vì cự ly hãm tàu tỷ lệ với bình phương của tốc độ chạy tàu, cho nên tàu cao tốc có cự ly hãm rất dài, vào cỡ từ 4000 tới 8000 m. Thí dụ cự ly hãm an toàn khi tàu chạy 350 km/h trên tuyến Vũ Hán-Quảng Châu là 11 km, bằng quãng đường từ ga Hà Nội tới ga Yên Viên (khi chạy 100 km/h, cự ly hãm bằng 800 m). Hãm khẩn cấp, ta gọi là “hãm độc”, tuy cự ly hãm ngắn hơn nhưng không an toàn, nguy hiểm cho hành khách trên tàu, vì gia tốc âm quá lớn (gia tốc âm cực đại mà con người bình thường có thể chịu được là 1,5 m/s2, tức là mỗi giây vận tốc giảm 1,5 m/s). Với cự ly hãm dài như vậy, khi đã biết phía trước có trở ngại như cầu hầm sập, đất lở ... cũng rất khó dừng tàu trước địa điểm nguy hiểm. Vì thế các chuyên gia phải tìm cách giúp tài xế lái tàu “nhìn” thấy trước tình hình đường xá trong vòng 30 km.

Để bảo đảm “tầm nhìn” ấy, dọc ĐS cứ cách một chặng lại phải đặt một tháp thu thập số liệu (tương tự tháp trong hệ thống điện thoại di động) dùng sóng vô tuyến giám sát xem trên ĐS có người hoặc súc vật, vật lạ hay không. Khi phát hiện thấy có, thông tin này lập tức tự động truyền lên ca bin lái tàu ra lệnh tàu dừng lại. Ngoài hệ thống vô tuyến còn có hệ thống giám sát hữu tuyến, có thể quan sát thấy sự biến dạng của đường sắt tới vài mm.

Dọc ĐSCT phải đặt hàng nghìn thiết bị điện tử vô cùng tinh vi trên tàu, dưới ga, chỉ cần một chi tiết thiết bị đó bị phá hoại, lấy cắp hoặc bị di chuyển thì hậu quả vô cùng nguy hiểm, nhẹ nhất là tàu không chạy được, nặng hơn thì xảy tai nạn.

Trong điều kiện khí hậu nhiệt đới, các thiết bị điện tử rất hay trục trặc, vì thế đòi hỏi phải thường xuyên kiểm tra bảo dưỡng, thay thế. Trên mỗi chuyến tàu bao giờ cũng phải có một kỹ sư cơ điện túc trực giải quyết các trục trặc thiết bị cơ điện trên tàu.

Dọc đường sắt phải đặt hàng nghìn bộ cảm biến đo nhiệt độ, độ ẩm khí trời, đo tốc độ chạy tàu, đo điện áp ... cùng hàng nghìn bộ kiểm tra phát hiện dị vật trên đường ray.

Các đoàn tàu chạy nối đuôi nhau vài phút một chuyến, cự ly cách nhau khoảng 30 km. Khi tàu trước vì lý do nào đấy bỗng nhiên giảm tốc độ thì tàu sau cũng phải được lập tức tự động giảm tốc độ cho bằng với tốc độ tàu trước, nếu không sẽ đâm đuôi tàu trước.

Hậu quả đâm đuôi ra sao? Xin nhắc lại vụ tai nạn nửa đêm ngày 26/3/1978 tại gác chắn đường Trần Phú Hà Nội: tàu khách chạy sau đâm đuôi tàu hàng chạy trước đang đỗ ngoài cột tín hiệu vào ga Hà Nội (lúc ấy ga chưa mở tín hiệu cho tàu vào). Cầu Long Biên yếu nên hạn chế tốc độ tàu chỉ có 12 km/h, thế mà khi đâm, đầu máy tàu sau lồng vào toa hành lý, toa này bị đội lên trời đè vào toa khách liền sau. Nguyên nhân do tài xế tàu sau buồn ngủ quên không nhìn tín hiệu tự động bên đường lúc ấy đã bật đèn đỏ. Khi cách đuôi tàu trước chừng 50m, tài xế tàu sau mới nhìn thấy đèn đỏ (đèn dầu hoả) treo ở đuôi tàu trước, biết là sắp đâm nhau, tài xế nhảy ra ngoài được (sau bị tù chung thân) nhưng hơn 30 hành khách chết thảm khốc, nhiều người bị thương. Thử tưởng tượng khi tốc độ 350 km/h thì tai hoạ khủng khiếp tới đâu.

Vì thế ĐSCT phải hoàn toàn điều khiển tự động, sử dụng máy tính chỉ huy chạy tàu. Mọi số liệu về chạy tàu thường xuyên hiện trên bảng hiện số ở Trung tâm Chỉ huy và trước mặt tài xế lái tàu. Thiết bị này bảo đảm tài xế từ trên ca bin lái có thể “nhìn” thấy 32 km phía trước (với ĐS tốc độ 100 km/h là 8 km).

Tuy có hệ thống tự động lái tàu nhưng vai trò người tài xế vẫn rất quan trọng.

Tài xế lái tàu (một chính, một phụ) suốt hành trình không được rời ca bin lái. Tài xế chính không được rời bàn lái dù chỉ một giây, và chỉ được quay mặt về phía trước, cấm quay đầu, nghiêng đầu; suốt hành trình không được đi vệ sinh! (vì thế nếu hành trình trên 5 giờ là rất gay!)
Lái tàu được tuyển nghiêm ngặt như tuyển phi công. Tài xế đã có ít nhất 15 năm lái tàu ĐS chạy điện mới được dự học lớp đào tạo lái tàu cao tốc. Học lái 3 tháng có thể được cấp chứng chỉ nhưng để trở thành thành lái chính phải mất ít nhất 7 năm. Hàng ngày trước khi lên tàu, tài xế phải được kiểm tra độ cồn trong người, bằng thiết bị kiểm tra chính xác hơn nhiều so với thiết bị cảnh sát dùng. Tại Cục ĐS Tây An (Trung Quốc) 1300 tài xế dự thi chỉ có 106 người được cấp bằng lái tàu cao tốc.

Tàu cao tốc khi chạy phải bọc kín hoàn toàn như máy bay đang bay. Trên mỗi toa đều đặt thiết bị tự động báo cháy cực nhạy, khói của một điếu thuốc lá đủ để thiết bị này hoạt động và tự bắt tàu dừng lại ngay. Vì thế trên tàu tuyệt đối cấm hút thuốc lá.

Báo chí từng đưa tin về các trường hợp máy bay rơi chỉ vì bị chim đâm vào. Tàu hoả cao tốc có khác gì máy bay đâu. Khi tàu đang chạy, bất cứ vật gì dù nhỏ nếu va vào tàu sẽ đều sẽ làm hỏng vỏ tàu, vỡ cửa kính, hỏng các thiết bị điện tử tinh vi trên tàu ... kết cục cực kỳ tai hại. Ném đá, ném rác lên tàu đang chạy là điều tuyệt đối cấm (ở ta là chuyện thường ngày). Cần chú ý là cửa kính trên tàu lại không được làm bằng loại kính quá bền, vì có lần tàu xảy tai nạn, đội cấp cứu từ bên ngoài không tài nào phá được cửa kính vào cứu người, từ đó có quy định phải dùng loại kính có thể đập vỡ bằng búa.

Người Đức nổi tiếng làm việc kỷ luật, thận trọng thế mà cũng xảy ra vụ tai nạn làm cả thế giới hãi hùng ngày 3/6/1998 trên tuyến ĐSCT Hanover-Hamburg (Eschede ICE train disaster). Chỉ vì một lỗi nhỏ ở bánh xe khi tàu đang chạy với tốc độ 200 km/h mà gây trật bánh, khiến trong số 287 khách trên tàu có 101 người chết, 88 người bị thương, thiệt hại vật chất lớn vô kể. Một kết cục tai hại nữa: Đài Loan thấy thế hết vía vội huỷ thoả thuận cả tỷ USD mua công nghệ ĐSCT Đức, chuyển sang mua công nghệ Nhật.

Đường dây cao thế 25-27 kV chạy dài suốt ĐSCT lại không treo cao như đường dây của ngành điện; vì thế ai qua lại hoặc đứng dưới cột điện sẽ rất nguy hiểm, người mang vật gì cao, ô tô chở hàng cao đi dưới đường dây này sẽ có thể chạm điện hoặc bị dòng điện cao thế phóng xuống.

Để bảo đảm chạy tàu an toàn, mỗi ngày ĐSCT phải dành ra 4 tiếng đồng hồ ngừng chạy tàu để làm các công việc kiểm tra an toàn và duy tu bảo dưỡng. Hàng ngày trước khi chạy chuyến tàu chở khách đầu tiên, ngành ĐS phải cho chạy một đoàn tàu kiểm tra, khoảng 40~50 kỹ sư mang theo các thiết bị đo đạc tinh vi theo tàu kiểm tra toàn tuyến. Thí dụ thiết bị hồng ngoại kiểm tra toàn bộ đường ray có chỗ nào rạn nứt hay không; thiết bị định vị 3D laser đo đạc xem tuyến đường có thay đổi gì không về 3 chiều ngang, dọc, đứng, với độ chính xác tới mi li mét..
Tuyến ĐSCT Vũ Hán-Quảng Châu (1069 km) trước ngày đưa vào sử dụng đã phải chạy thử tàu không tải 50 nghìn km và tiến hành 1886 lần kiểm tra đồng bộ.

Tàu cao tốc khi chạy phát ra tiếng ồn rất khó chịu, gồm tiếng bánh xe đè trên đường ray, tiếng rít của khung lấy điện áp vào đường dây cao thế, và tiếng ồn gây ra bởi khí động học. Vì thế hai bên ĐS vùng chạy qua nơi dân ở phải xây hàng rào cao 3 m ngăn tiếng động thoát ra ngoài.

Để bảo đảm an toàn cho dân hai bên ĐS, khoảng cách quy định tối thiểu giữa nhà với ĐSCT là 50 m nếu hai bên ĐS đều có nhà, hoặc 20 m nếu chỉ một bên ĐS có nhà.

ĐSCT không cho phép xảy ra bất kỳ sơ xuất nào trong xây dựng, khai thác, quản lý. Đài Loan có nền tảng KHKT khá cao, đội ngũ cán bộ kỹ thuật mạnh, thế mà khi làm xong ĐSCT Bắc Nam dài 345 km vẫn phải mời 35 tài xế người Đức và Pháp sang lái tàu đồng thời kèm cặp người bản xứ (đã được học lái tàu ở nước ngoài). Khi xây dựng tuyến ĐSCT này họ cũng phải thuê 2000 kỹ sư cùng nhiều công nhân lành nghề người nước ngoài.

Có thể thấy khai thác và quản lý ĐSCT khó hơn, tốn kém hơn các tuyến hàng không. Đối với Việt Nam, có lẽ cái khó nhất là ta thiếu một đội ngũ cán bộ công nhân lành nghề, có tác phong công nghiệp hoá, ý thức trách nhiệm cao để thiết kế, xây dựng, khai thác và quản lý ĐSCT./.
Nguyễn Hải Hoành"
 
Đọc bài trên xong là thấy nản luôn. Với tình hình hiện tại của VN thì cần khoảng 50-80 năm nữa mới đủ trình độ xây dựng và quản lý tàu cao tốc. Vậy mà các bác nhà ta cứ nhất quyết đòi làm.
Theo dự đoán của mình là sau khi làm xong một vài tuyến ngắn, chạy thử thấy không ổn, đem đắp chiếu hết, kế hoạch phá sản, để lại một đống nợ. Sau đó sẽ là họp hành kiểm điểm. Mà kiểm điểm ai bây giờ ? Mấy lão ủng hộ xây đường cao tốc thì hoặc ngỏm, hoặc già về hưu, hoặc di cư sang nước ngoài ở..., chả lẽ lấy mấy thằng trẻ ra xử, vậy là hòa cả làng. Chỉ khổ cho dân ta (cụ thể là con cháu) phải è cổ ra trả nợ cho một đống sắt vụn, xà bần (ở Pháp tuy phải trả nợ nhưng vẫn còn được đi tàu cao tốc, còn ở VN thì...)
 
Đường thì kẹt xe
Điện thì cúp
Nước thì ngập

Mấy cái đó làm còn không xong bày đặt chơi đường sắt cao tốc, chỉ được cái bố láo ăn cắp, chán đếch muốn chửi!!!
 
Ở trên tôi có nói về trình độ QLDA của mình nên lấy ví dụ vụ cầu Cần Thơ,chứ nói đúng ra nếu thực sự 56 Tỷ USD làm được và chạy được tới 350km/h vận hành tốt và có lãi để còn trả nợ thì cũng nên làm,chỉ có điều 56 Tỷ USD sẽ thành ít nhất 150 Tỷ lại còn trình độ chuyên môn để vận hành?giá tiền bảo trì bảo dưỡng?ý thức của người dân với tài sản "chung".Ở nước ngoài có đoạn nào qua bình nguyên mới chạy được > 300km/h thôi còn các đoạn khác cũng công nghệ ấy qua vùng địa hình ít bằng phằng hơn cũng chi gần 200km/h, ở Việt Nam do địa lý qua miền Trung không thể đủ tốt để chạy nhanh như vậy còn nếu DSCT Làm toàn bộ cầu cao lên hẳn thì dự án sẽ đội lên bao nhiêu nữa? Và lúc ấy lại có những vụ "làm cầu". Rồi vận hành rồi bảo trì trong tình trạng dự án không có lãi? Ở nhiều nước Châu Âu đi tầu còn đắt hơn đi máy bay nhất là DSCT như thế. Ở Việt Nam không có yếu tố nào nói lên trong vận hành sẽ rẻ hơn ở nước ngoài, (điện, công nghệ...), lúc ấy giá thành cao thì ai có khả năng đi tầu?
 
Ở trên tôi có nói về trình độ QLDA của mình nên lấy ví dụ vụ cầu Cần Thơ,chứ nói đúng ra nếu thực sự 56 Tỷ USD làm được và chạy được tới 350km/h vận hành tốt và có lãi để còn trả nợ thì cũng nên làm,chỉ có điều 56 Tỷ USD sẽ thành ít nhất 150 Tỷ lại còn trình độ chuyên môn để vận hành?giá tiền bảo trì bảo dưỡng?ý thức của người dân với tài sản "chung".Ở nước ngoài có đoạn nào qua bình nguyên mới chạy được > 300km/h thôi còn các đoạn khác cũng công nghệ ấy qua vùng địa hình ít bằng phằng hơn cũng chi gần 200km/h, ở Việt Nam do địa lý qua miền Trung không thể đủ tốt để chạy nhanh như vậy còn nếu DSCT Làm toàn bộ cầu cao lên hẳn thì dự án sẽ đội lên bao nhiêu nữa? Và lúc ấy lại có những vụ "làm cầu". Rồi vận hành rồi bảo trì trong tình trạng dự án không có lãi? Ở nhiều nước Châu Âu đi tầu còn đắt hơn đi máy bay nhất là DSCT như thế. Ở Việt Nam không có yếu tố nào nói lên trong vận hành sẽ rẻ hơn ở nước ngoài, (điện, công nghệ...), lúc ấy giá thành cao thì ai có khả năng đi tầu?
Hay quá..bác đưa những khúc mắc rất thiết yếu, chả biết các ngài XXX có lường trước để làm cho xong cái gọi là dự án đường sắt cao tốc. Thấy chính phủ rất quyết tâm vay tiền làm dự án mà ngưỡng mộ ghê, cuối cùng chỉ mong sao là dự án này được hoàn tất ...nếu không thì ngô chả ra ngô, khoai chả ra khoai mà con cháu chúng ta trả nợ dài dài./.
 
Điện Hà Nội mấy hôm nay cúp liên miên, chả có giờ giấc gì. Bây giờ mà làm đường sắt cao tốc nữa chắc dân nghỉ dùng điện để điện phục vụ đường sắt cao tốc mất..................
 
Tại sao các quan chức chính phủ muốn làm ư? vì có 1 tài khoản đồng sở hữu trị giá hàng chục tỉ đô cho bác bác ấy nếu đồng thuận chấp nhận dự án, vụ lớn không ăn được 1 mình, và không ai đủ thẩm quyền để quyết 1 mình nên tài khoản đồng sở hữu là phương án tốt nhất, thế nên các quan chức chính phủ với ủng hộ chứ...........
 
Xong, đã thông qua.:-&
Biết trước mà vẫn đau.
Hay tại mình không có IQ cao + Quyết tâm chính trị nhỉ:-SS

Điều an ủi duy nhất là mình đã bầu cho ông Dương Trung Quốc!!!!
 
Đọc báo thấy kế hoạch bị dời lại rồi mà :-?
Làm thì chắc sẽ làm thôi, nhưng còn ra ngô, ra khoai không thì còn chưa biết. Chỉ sợ làm không xong bỏ mứa ra đó, để dành cho thế hệ sau 100 năm nợ nần
 
Cúp điện liên tục, nóng như rang - chỉ mơ có điện đủ thôi, không cần cái đường sắt cao tốc tốn kém này!
 
trời tối om 2 cái quạt chạy bằng cơm, công suất 1 sức ngựa chạy hẳn số 3 thay phiên nhau tiếp sức cho 2 gấu con sleep, nhìn khuôn mặt ngây thơ của chúng mà em buồn rơi nước mắt khi nghĩ tới 56 tỉ Obama đè lên đầu chúng, ko biết là mỗi đứa phải chịu bao nhiêu nhỉ, các bác tính hộ em với để em còn mua con lợn đất tương xứng
 
Cúp điện liên tục, nóng như rang - chỉ mơ có điện đủ thôi, không cần cái đường sắt cao tốc tốn kém này!

IQ của bác thấp lắm(lời 1 cụ nghị ngật), nếu hôm nao mất điện thì ra sát đường tàu cao tốc ngồi, tàu chạy qua mát phải biết
 
Back
Top