Tìm sách: "Sống theo sở thích thì sẽ sống lâu"

Giu Vung

2 chai CLUB
Thành viên BQT
GẮN KẾT
GÂY DỰNG
[TABLE="class: tborder, width: 100%, align: center"]
[TR]
[TD="class: alt1, bgcolor: #F5F5FF"]Em đang cần tìm cuốn sách có tựa là "Sống theo sở thích thì sẽ sống lâu" của tác giả Nguyễn Hiến Lê dịch từ 1 cuốn sách của 1 bác sĩ Người Nga. Cuốn sách này đã có từ rất lâu. Em chỉ nhớ lúc em 6,7 tuồi gì đó là đã thấy trong tủ sách nhà em rồi. Mới search trên Cụ Gồ thì bảo 1971 đã có cuốn sách đó. Lúc ấy còn nhỏ dọc cuốn sách này cũng chưa hiểu và thích lắm, nhưng trong sách chứa đựng nhiều điều lý thú liên quan đến y học và cuộc sống của mình nên đọc rất thích. Lúc trước ở nhà có đem photocopy để lưu lại để đọc nhưng do em chuyển nhà vài lần nó lạc mất đi ko biết, cuốc sách bản gốc ở nhà Ông Bố giữ thì cũng mất luôn. Tìm kiếm các nhà sách thì ko ai có, trên Google kiếm dc 1 chỗ bán 500k/1 cuốn nhưng gọi đến thì nta cũng bán luôn rồi. Bác nào có thì để lại cho mình 1 cuốn hoặc cho mình mượn để copy lại. Xin cám ơn và hậu tạ.
[/TD]
[/TR]
[/TABLE]


 
[TABLE="class: tborder, width: 100%, align: center"]
[TR]
[TD="class: alt1, bgcolor: #F5F5FF"]Em đang cần tìm cuốn sách có tựa là "Sống theo sở thích thì sẽ sống lâu" của tác giả Nguyễn Hiến Lê dịch từ 1 cuốn sách của 1 bác sĩ Người Nga. Cuốn sách này đã có từ rất lâu. Em chỉ nhớ lúc em 6,7 tuồi gì đó là đã thấy trong tủ sách nhà em rồi. Mới search trên Cụ Gồ thì bảo 1971 đã có cuốn sách đó. Lúc ấy còn nhỏ dọc cuốn sách này cũng chưa hiểu và thích lắm, nhưng trong sách chứa đựng nhiều điều lý thú liên quan đến y học và cuộc sống của mình nên đọc rất thích. Lúc trước ở nhà có đem photocopy để lưu lại để đọc nhưng do em chuyển nhà vài lần nó lạc mất đi ko biết, cuốc sách bản gốc ở nhà Ông Bố giữ thì cũng mất luôn. Tìm kiếm các nhà sách thì ko ai có, trên Google kiếm dc 1 chỗ bán 500k/1 cuốn nhưng gọi đến thì nta cũng bán luôn rồi. Bác nào có thì để lại cho mình 1 cuốn hoặc cho mình mượn để copy lại. Xin cám ơn và hậu tạ.[/TD]
[/TR]
[/TABLE]


em cũng thử tìm mà chẳng thấy,mà em nghĩ không phải là sống theo sở thích là sống lâu đâu?sống phải nghĩ cho người khác nữa chứ?
 
Anh Vững ra khu tứ giác Lê Thị Hồng Gấm - Phó Đức Chính - Calmette - Nguyễn Thái Bình tới mấy chỗ bán sách cũ hy vọng có. Tôi sẽ lưu ý giúp anh nếu có tôi mua cho anh liền.

Sống theo sở thích thì sẽ sống lâu.

Có phải là một lời lập dị không?

Các bác sĩ thường cấm chúng ta nhiều quá: đừng ăn nhiều, đừng uống rượu, đừng hút thuốc, đừng nằm dài suốt ngày, đừng lo lắng, đừng về vườn, vân vân..

Bác sĩ Peter Steincrohn can đảm chống lại ý kiến đại đa số các bạn đồng nghiệp của ông, nhưng chống một cách có lý, đầy lương thức, hoàn toàn không lập dị.

Ông viết:

Tôi là một y sĩ, có nhiệm vụ trừ cho bạn các nỗi lo. Tôi muốn chỉ cho bạn một lối sống sáng suốt để được khỏe mạnh. Trong nhiều hoàn cảnh ban sẽ sung sướng nhận định được đúng trường hợp của mình.

Tôi hứa với bạn đọc xong cuốn này, bạn sẽ nhận thức được một cách sâu sắc rằng bạn chỉ có mỗi một đời để sống và rất có thể làm cho cuộc hành trình "một đi không trở về" đó hóa ra rất thú vị…

Hôm qua là dĩ vãng, ngày mai là hy vong, hôm nay là đời sống. Mỗi ngày chúng ta cứ sống theo sở thích, nếu không thì không phải là sống.

Đây là lời giới thiệu cuốn sách “Sống Theo Sở Thích Thì Sẽ Sống Lâu" – Peter Steincrohn (Bản dịch Nguyễn Hiến Lê)”

Dưới đây có một lời tản mạn khác về việc hút thuốc của S.Anton. Chúng tôi không khuyến khích bạn hút thuốc, chỉ muốn các bạn hãy LÀM NHỮNG GÌ MÌNH THÍCH vậy là được rồi.

VÌ SAO TÔI HÚT THUỐC

Một con người có lòng tự trọng có bao giờ ngửa tay xin tiền người qua đường không? Không đời nào! Không bao giờ! Ngay cả khi trong túi không có nổi năm xu để mua vé tàu điện.

Khi một con người tự trọng gặp phải chuyện buồn phiền liệu anh ta có sẵn sàng chia sẻ nỗi lòng mình với những người xa lạ? Không! Tất nhiên là không rồi.

Nhưng liệu ai trong số những người hút thuốc lại không một lần xin diêm hay thuốc lá của những người hoàn toàn xa lạ cơ chứ. Người ta xin ở khắp mọi nơi, bằng mọi thứ tiếng khác nhau: “Xin lỗi, anh làm ơn cho xin tí lửa!”.

Và người kia sẽ rút ra bao diêm, quẹt lửa, rồi đưa que diêm đã cháy cho bạn. Trong khoảnh khắc nào đó bàn tay của hai người chạm vào nhau, truyền cho nhau ngọn lửa nhỏ.

Sau đó,có một người khác lại đến châm nhờ thuốc, bạn sẽ đưa cho anh ta điếu thuốc đang hút dở. Trong một giây phút bàn tay hai người xa lạ lại chạm vào nhau.

Và sẽ mãi là như thế chừng nào trên trái đất này còn có người hút thuốc. Những đốm lửa nhỏ li ti cứ truyền từ người này sang người khác đi khắp mọi nơi trên trái đất. Bởi vì ở đâu có người hút thuốc dù ở Châu Âu, Châu Á, Châu Phi, Châu Úc hay Châu Mĩ.

Và chừng nào bàn tay của con người còn chạm vào nhau, gìn giữ ngọn lửa nhỏ, gìn giữ hơi ấm thì trên hành tinh này chắc sẽ bớt đi phần nào những điều xấu xa.

Có lẽ chỉ vì lý do ấy mà tôi không bỏ thuốc. Vì biết đâu một lúc nào đó lại chẳng có người hỏi tôi: “Xin lỗi, anh làm ơn cho xin tí lửa”.

S.Anton​
 
em cũng thử tìm mà chẳng thấy,mà em nghĩ không phải là sống theo sở thích là sống lâu đâu?sống phải nghĩ cho người khác nữa chứ?

Bạn trả lời đúng rồi đó. Có những sở thích đi nhậu với bạn tới 2h sáng mới về chẳng hạn, điều này nghĩ cho người khác đấy chứ.

@anh Lam Sơn: Cám ơn anh, hôm kia anh ko ra tụi em tưng bừng đến gần 2h sáng mới về nhà. Chắc sở thích của anh khác tụi em=))=))=)).
 
Back
Top