Em chia sẻ bài em viết trên FB của em ở đây
Mình khi viết luyện chữ thì thường có băn khoăn là tại sao cùng 1 loại chữ Latinh mà viết tiếng Việt không đẹp bằng viết tiếng Anh. Nếu như coi tiếng Việt và tiếng Anh chỉ khác nhau ở dấu, thì suy ra, nếu viết tiếng Việt không dấu sẽ có cảm giác được như tiếng Anh. Thực tế thì sau khi viết tiếng Việt bỏ dấu thì cảm giác vẫn như vậy. Vậy dấu câu chỉ là 1 trong những nguyên nhân đó và mình có thêm phát hiện khi nghiên cứu sâu về Business Cursive, và ứng dụng được luôn cho các loại chữ khác như ( Ornamental....), với mình thực ra chữ như nhau, chỉ khác nhau về công cụ viết, tạo ra hiệu quả thẩm mỹ khác nhau.
Và cũng nhiều người bẻ chữ sẽ hỏi rằng như vậy là không yêu tiếng Việt, nhưng như mình đã nhấn mạnh, khi chưa giỏi thì luyện chữ bằng tiếng Anh, còn khi giỏi rồi thì viết tiếng gì cũng được. Nhưng khi luyện để viết đẹp, nên viết tiếng Anh.
Sau đây đi vào phân tích việc này
1. Dấu câu là 1 hiện tượng gây nhiễu khi viết tiếng Việt. Thường các cô giáo sẽ dạy đánh dấu câu ngay khi viết, u thì thêm râu ( ư ), đánh thanh ngay trên mũ, điều này tạo ra 1 nhịp ngắt quãng khi viết, khiến không đẹp. Nếu như mình thì thường đánh dấu câu cuối để ít ( chứ không thể triệt tiêu 100% ) bị ảnh hưởng bởi nhịp dấu câu.
2. Về chữ, thì mình cũng đọc nhiều tài liệu, nhưng chưa đọc thấy tài liệu nói nhiều về liên kết chữ. Do trong quá trình viết, mình nhận thấy ngoài các nét cơ bản tạo nên chữ đơn. Xử lý các chữ đơn sẽ xử lý được từ. Xử lý giữa các từ sẽ xử lý được bài. Và mình cũng tổng kết được 3 loại liên kết giữa các chữ đơn ( Rất vui nếu bạn nào có thể chỉ thêm được liên kết hay chỉ cho mình giáo trình nào nói về liên kết để mình đối chiếu và so sánh với cái mình ngộ ra thì tốt biết mấy ).
Nói về liên kết chữ đơn với chữ đơn, mình thấy có 3 loại liên kết sau:
2.1 Liên kết dưới trên ( Up & Down ): ví dụ của liên kết dưới trên là những nét có nét đầu là xuất phát từ dưới nối lên trên như m-n, a-e , c-l .............
2.2 Liên kết ngang ( The Bridge ): là liên kết nối ngang nay trên đường cơ bản của chữ ( đường cơ bản là chiều cao cơ bản của chữ thấp như m n o a e c ). Đó là những liên kết được bắt đầu bằng chữ b, o, v. Chữ tiếp theo dù là được bắt đầu từ dưới thì cũng sẽ biến thể, bắt đầu viết từ ngang. Ví dụ b-m. v-n
Tuy nhiên có 1 ví dụ về liên kết ngang ( liên kết bắc cầu ), nó khiến chữ sau nhìn rất xấu, đó là b-s, v-s, o-s
2 liên kết trên mình vừa trình bày là liên kết “ liền mạch “, tức là khi viết vẫn có mạch chữ khiến viết thuận bút.
2.3 Liên kết đứt ( On & Off ): là liên kết bắt đầu của chữ nét sau đi ngược lại với nét trước, đó là chữ có dạng oval hay tròn như d, c, a, o, g. Ví dụ nối m-o, c-a, a-c, các bạn sẽ thấy chữ thứ 2, nét bút phải đảo ngược, như thế viết sẽ không thuận.
Mình gọi loại liên kết này là “ ngắt mạch “ " đoản mạch "
Và bây giờ đi vào câu chuyện chính, tại sao khi luyện chữ lại nên viết tiếng Anh. Mình tìm thấy nguồn thống kê sau về tiếng Việt : http://www.clc.hcmus.edu.vn/?page_id=229
1. Một chữ Quốc ngữ có một hay nhiều chữ cái, tối đa là 7 chữ cái (chỉ có 1 trường hợp, đó là chữ “nghiêng”). Phổ biến nhất là những chữ có 3 hay 4 chữ cái. Trung bình (kỳ vọng) là 3,5 chữ cái.
2. Số lượng từ 2 âm tiết chiếm đa số (gần 70%). Chiều dài trung bình (kỳ vọng) của từ tiếng Việt là: 2,12 âm tiết. ( Thống kê từ theo chiều dài (số lượng âm tiết trong 1 từ). )
3. Phân bố chữ cái trong toàn bộ chữ Quốc ngữ: Nếu xét trong toàn bộ 6.835 chữ Quốc ngữ khác nhau trong từ điển (không quan tâm đến vị trí con chữ), thì số lượng con chữ nguyên âm (chiếm 41,25%) cũng xấp xỉ hai phần ba số lượng con chữ phụ âm (chiếm 58,75%). Nguyên âm phổ biến nhất là ‘a’ (6,46%), nguyên âm xuất hiện ít nhất là ‘y’ (chiếm 1,62%). Phụ âm phổ biến nhất là ‘n’ (chiếm 12,41%) và thấp nhất là ‘q’ (chiếm 0,55%). Điều này có thể giải thích là trong mọi âm tiết tiếng Việt, nhất thiết phải có tối thiểu 1 nguyên âm (âm chính). Ngoài ra, bình thường trong mỗi âm tiết hay có phụ âm đầu và âm cuối, nên khiến tỉ lệ phụ âm cao hơn nguyên âm. Nguyên âm a, i, o, u có thể là âm chính hoặc âm cuối nên xuất hiện nhiều hơn. Tương tự, phụ âm n và h có mặt trong nhiều âm vị phụ âm đầu (n-, nh-, ng-, ngh-) và âm cuối (-n, -ng, -nh) nên tần số xuất hiện cao.
Như vậy chúng ta đều thấy 1 số điểm bất lợi khi luyện chữ dùng tiếng Việt: ký tự ngắn, nhiều từ có kết cấu nối “ đoản mạch “ “ ngắt mạch “. Khi viết chịu nhiều tác động của dấu câu.
Và tiếng Anh thì có những điều ngược lại chiếm phần nhiều. Và do đó ta sẽ hiểu thêm, vì sao khi mới luyện nét, họ sẽ dùng chữ “minimum “ để luyện.
Chúc các bạn luyện chữ vui vẻ.
Mình khi viết luyện chữ thì thường có băn khoăn là tại sao cùng 1 loại chữ Latinh mà viết tiếng Việt không đẹp bằng viết tiếng Anh. Nếu như coi tiếng Việt và tiếng Anh chỉ khác nhau ở dấu, thì suy ra, nếu viết tiếng Việt không dấu sẽ có cảm giác được như tiếng Anh. Thực tế thì sau khi viết tiếng Việt bỏ dấu thì cảm giác vẫn như vậy. Vậy dấu câu chỉ là 1 trong những nguyên nhân đó và mình có thêm phát hiện khi nghiên cứu sâu về Business Cursive, và ứng dụng được luôn cho các loại chữ khác như ( Ornamental....), với mình thực ra chữ như nhau, chỉ khác nhau về công cụ viết, tạo ra hiệu quả thẩm mỹ khác nhau.
Và cũng nhiều người bẻ chữ sẽ hỏi rằng như vậy là không yêu tiếng Việt, nhưng như mình đã nhấn mạnh, khi chưa giỏi thì luyện chữ bằng tiếng Anh, còn khi giỏi rồi thì viết tiếng gì cũng được. Nhưng khi luyện để viết đẹp, nên viết tiếng Anh.
Sau đây đi vào phân tích việc này
1. Dấu câu là 1 hiện tượng gây nhiễu khi viết tiếng Việt. Thường các cô giáo sẽ dạy đánh dấu câu ngay khi viết, u thì thêm râu ( ư ), đánh thanh ngay trên mũ, điều này tạo ra 1 nhịp ngắt quãng khi viết, khiến không đẹp. Nếu như mình thì thường đánh dấu câu cuối để ít ( chứ không thể triệt tiêu 100% ) bị ảnh hưởng bởi nhịp dấu câu.
2. Về chữ, thì mình cũng đọc nhiều tài liệu, nhưng chưa đọc thấy tài liệu nói nhiều về liên kết chữ. Do trong quá trình viết, mình nhận thấy ngoài các nét cơ bản tạo nên chữ đơn. Xử lý các chữ đơn sẽ xử lý được từ. Xử lý giữa các từ sẽ xử lý được bài. Và mình cũng tổng kết được 3 loại liên kết giữa các chữ đơn ( Rất vui nếu bạn nào có thể chỉ thêm được liên kết hay chỉ cho mình giáo trình nào nói về liên kết để mình đối chiếu và so sánh với cái mình ngộ ra thì tốt biết mấy ).
Nói về liên kết chữ đơn với chữ đơn, mình thấy có 3 loại liên kết sau:
2.1 Liên kết dưới trên ( Up & Down ): ví dụ của liên kết dưới trên là những nét có nét đầu là xuất phát từ dưới nối lên trên như m-n, a-e , c-l .............
2.2 Liên kết ngang ( The Bridge ): là liên kết nối ngang nay trên đường cơ bản của chữ ( đường cơ bản là chiều cao cơ bản của chữ thấp như m n o a e c ). Đó là những liên kết được bắt đầu bằng chữ b, o, v. Chữ tiếp theo dù là được bắt đầu từ dưới thì cũng sẽ biến thể, bắt đầu viết từ ngang. Ví dụ b-m. v-n
Tuy nhiên có 1 ví dụ về liên kết ngang ( liên kết bắc cầu ), nó khiến chữ sau nhìn rất xấu, đó là b-s, v-s, o-s
2 liên kết trên mình vừa trình bày là liên kết “ liền mạch “, tức là khi viết vẫn có mạch chữ khiến viết thuận bút.
2.3 Liên kết đứt ( On & Off ): là liên kết bắt đầu của chữ nét sau đi ngược lại với nét trước, đó là chữ có dạng oval hay tròn như d, c, a, o, g. Ví dụ nối m-o, c-a, a-c, các bạn sẽ thấy chữ thứ 2, nét bút phải đảo ngược, như thế viết sẽ không thuận.
Mình gọi loại liên kết này là “ ngắt mạch “ " đoản mạch "
Và bây giờ đi vào câu chuyện chính, tại sao khi luyện chữ lại nên viết tiếng Anh. Mình tìm thấy nguồn thống kê sau về tiếng Việt : http://www.clc.hcmus.edu.vn/?page_id=229
1. Một chữ Quốc ngữ có một hay nhiều chữ cái, tối đa là 7 chữ cái (chỉ có 1 trường hợp, đó là chữ “nghiêng”). Phổ biến nhất là những chữ có 3 hay 4 chữ cái. Trung bình (kỳ vọng) là 3,5 chữ cái.
2. Số lượng từ 2 âm tiết chiếm đa số (gần 70%). Chiều dài trung bình (kỳ vọng) của từ tiếng Việt là: 2,12 âm tiết. ( Thống kê từ theo chiều dài (số lượng âm tiết trong 1 từ). )
3. Phân bố chữ cái trong toàn bộ chữ Quốc ngữ: Nếu xét trong toàn bộ 6.835 chữ Quốc ngữ khác nhau trong từ điển (không quan tâm đến vị trí con chữ), thì số lượng con chữ nguyên âm (chiếm 41,25%) cũng xấp xỉ hai phần ba số lượng con chữ phụ âm (chiếm 58,75%). Nguyên âm phổ biến nhất là ‘a’ (6,46%), nguyên âm xuất hiện ít nhất là ‘y’ (chiếm 1,62%). Phụ âm phổ biến nhất là ‘n’ (chiếm 12,41%) và thấp nhất là ‘q’ (chiếm 0,55%). Điều này có thể giải thích là trong mọi âm tiết tiếng Việt, nhất thiết phải có tối thiểu 1 nguyên âm (âm chính). Ngoài ra, bình thường trong mỗi âm tiết hay có phụ âm đầu và âm cuối, nên khiến tỉ lệ phụ âm cao hơn nguyên âm. Nguyên âm a, i, o, u có thể là âm chính hoặc âm cuối nên xuất hiện nhiều hơn. Tương tự, phụ âm n và h có mặt trong nhiều âm vị phụ âm đầu (n-, nh-, ng-, ngh-) và âm cuối (-n, -ng, -nh) nên tần số xuất hiện cao.
Như vậy chúng ta đều thấy 1 số điểm bất lợi khi luyện chữ dùng tiếng Việt: ký tự ngắn, nhiều từ có kết cấu nối “ đoản mạch “ “ ngắt mạch “. Khi viết chịu nhiều tác động của dấu câu.
Và tiếng Anh thì có những điều ngược lại chiếm phần nhiều. Và do đó ta sẽ hiểu thêm, vì sao khi mới luyện nét, họ sẽ dùng chữ “minimum “ để luyện.
Chúc các bạn luyện chữ vui vẻ.