Quan niệm riêng về chiếc Đồng hồ !

manhcuong868

New member
GẮN KẾT
Với mỗi một người chiếc đh có một ý nghĩa riêng , một khái niệm riêng khi đeo nó ... Có người coi đó là một thứ đơn giản chỉ để xem thời gian , có người xem đó là một thứ trang sức đeo trên tay cũng như đeo một cái lắc hay dây chuyền . Có người đeo để thể hiện sự đẳng cấp , một cái tôi nào đó mà họ muốn người khác biết như doanh nhân chúng ta ko lạ gì khi trên tay họ là 1 patek hay rolex . Như tổng Nga putin ông là người yêu quí và tôn trọng thời gian một cách đặc biệt chính vì thế ông có lời khuyên cho cấp dưới của mình rằng hãy làm việc chính xác như những chiếc đh Thuỵ Sĩ . Chính vì thế mỗi khi tặng ai một cái gì đó ông thường tặng người đó chiếc đh trên tay mình đang đeo . Dù người đó có thể là quí tộc hay một thường dân , một đứa trẻ ...! Với một người đam mê chơi đồng hồ thì mỗi chiếc đh là một câu chuyện , một trải nghiệm , một lịch sử , và một tình yêu riêng ...! Chính vì thế những nhà sưu tầm đh đã cất công cả đời chỉ đi tìm tòi và cố gắng sở hữu thật nhiều những chiếc đh có lịch sử , thâm liên của những hãng đã có bề dày lịch sử . Và một khoản đầu tư chắc chắn ko hề nhỏ . Chỉ đơn giản là một vật để xem thời gian nhỏ bé nằm trên tay thôi sao lại có uy lực như thế ...? Tôi thích đeo đh từ khi học cấp 2 . Lúc đó ko thể có khái niệm đeo làm trang sức đc . Chỉ một hôm tình cờ đi qua hàng bán đồng hồ nhìn chiếc đh điện tử nhấp nháy ánh đèn xanh xanh mà thích . Vì hồi đó ko có tiền mỗi ngày chỉ đc 2k ăn sáng nên ko thể mua đc vì nó có giá 40k . Thế là ngày nào cũng đi qua đó ngắm chiếc đh đó . Nhịn ăn sáng để gom tiền mua đh . Nhưng vì sức hấp dẫn lớn quá của nó nên tôi quyết định ra nói chuyện với cô bán đồng hồ . Tôi có đề nghị cô bán chịu cho tôi chiếc đh đấy và tôi giả trước cô 12k . Thật may mắn là cô ấy lại đồng ý vì ấn tượng với một cậu bé ngày nào cũng đi qua hàng và đứng lại thật lâu để ngắm những chiếc đh . Thế là hôm đó tôi có chiếc đh mơ ước đầu tiên . Với tôi chiếc đồng hồ nhỏ bé có sức lôi cuốn đến lạ kì , khó tả . Và tôi ko bao giờ nghĩ đeo để cho đẹp , hay thể hiện chỉ đơn giản là thích nó mà đeo ! Còn các bạn vì sao bạn lại đeo đồng hồ ? Rất thích đọc những cảm nhận của mọi người về thứ bé nhỏ mà nhiều sức hút này ...!
 
Đúng là mọi người đều có một câu chuyện đặc biệt riêng về thứ mình thích. Như mình đây nếu kể ra thì chắc cũng dài chẳng kém gì bạn Mạnh Cường. Mình sẽ nói đơn giản về lý do hiên tại là mình thích đồng hồ vì nó sẽ đi với mình một thời gian dài. Có thể là trên 10 năm hoặc nhiều nhiều hơn thế nữa. Sau này nhìn lại nó vẫn ở bên mình, vẫn hấp dẫn và giá trị. Có thể mình sẽ tặng lại cho con minh chăng. Trái lại hoàn toàn với tất cả những gì thuộc công nghẹ như điện thoại, máy chụp hình hay laptop hoặc ngay cả xe cộ.
 
Cũng khó tả, cảm giác nó là một cỗ máy cơ khí độc đáo nằm trên cổ tay mình, tạo cho mình 1 nét riêng biệt...
 
Quan niệm của em thì đồng hồ chỉ là công cụ để mình biết chính xác thời gian để có kế hoạch hợp lý cho học hành, thi cử, vui chơi... Chỉ cần bền, nhẹ, thời gian chính xác, giá cả thích hợp là tiêu chí lựa chọn hàng đầu của em. :x
 
Cũng khó tả, cảm giác nó là một cỗ máy cơ khí độc đáo nằm trên cổ tay mình, tạo cho mình 1 nét riêng biệt...

Mình rất đồng cảm với bạn này. Câu hỏi mà chủ topic đưa ra thực ra cũng có rất nhiều người hỏi mình. Mình thực sự cũng khó có thể giải thích được. Đối với mình chiếc đh như một cỗ máy hoàn hảo vậy, chỉ thiếu một chi tiết cũng không hoạt động được. Tuy là cố máy nhưng lại có hồn, có sống, có chết, có lúc "trái gió trở trời", chính vì thế mình ko có khái niệm "dùng" đồng hồ mà là "chăm sóc" chiếc đồng hồ của mình, lắng nghe nhịp đập, sự sống trong đó. Cuộc đời của một chiếc đồng hồ thực sự nói chung thường dài hơn cuộc đời con người nhiều. Nếu bạn mang trên tay một chiếc đồng hồ cũ thì có nghĩa là chiếc đồng hồ đó trải qua bao biến đổi của thời gian, và chính nó là người miệt mài đong đếm sự trôi chảy của thời gian. Chính vì cái sự gắn bó khăng khít giữa đồng hồ và thời gian khiến đồng hồ trở thành cỗ máy có quá khứ, hiện tại và tương lai. Rõ ràng đồng hồ là cỗ máy nhỏ nhất, phức tạp nhất mà từ xa xưa nhất con người đã mang trên mình. Là cỗ máy nhưng chiếc đồng hồ còn trang điểm, làm đẹp cho chủ nhân của nó.
Tình yêu của mình với đồng hồ xuất phát từ đồng hồ cơ nhưng sau cũng "lây" sang cả mọi thể loại. Tất nhiên cái yếu tố "sự sống" chỉ được cảm nhận rõ nét nhất ở một chiếc đồng hồ cơ.
 
Cũng thật khó để diễn tả sao mình quí mến chiếc ĐH đến thế nào ? Nhưng chắc chắn một điều rằng nó ko bao giờ thiếu đc trên tay của mỗi người quí mến nó phải ko các bác ...?!
Em xin khoe luôn cái tik tak em đang đeo mà em gom 3 tháng lương ko đưa vợ để mua :D
View attachment 410375View attachment 410376
View attachment 410377
Và một vài mơ ước " nhỏ bé " trong tương lai để phấn đấu .. ! :D
View attachment 410378View attachment 410379
View attachment 410380
 
Quan niệm của em thì đồng hồ chỉ là công cụ để mình biết chính xác thời gian để có kế hoạch hợp lý cho học hành, thi cử, vui chơi... Chỉ cần bền, nhẹ, thời gian chính xác, giá cả thích hợp là tiêu chí lựa chọn hàng đầu của em. :x
vậy em nghĩ Casio là lựa chọn hàng đầu của bác rồi
 
Chính vì thế những nhà sưu tầm đh đã cất công cả đời chỉ đi tìm tòi và cố gắng sở hữu thật nhiều những chiếc đh có lịch sử , thâm liên của những hãng đã có bề dày lịch sử . Và một khoản đầu tư chắc chắn ko hề nhỏ
Đầu tiên, em xin bắt lỗi bác chủ thớt ... sai chính tả :D
Thứ hai là sao lần nào em nhìn ảnh đầu tiên của bác chủ em cũng đều tưởng là ... đầu gối của bác :D
Một cỗ máy, một cơ cấu truyền động gồm rất nhiều chi tiết và thu nhỏ nằm gọn trên cổ tay ta, nghĩ thôi đã thấy thần thoại rồi :D
Câu chuyện về niềm yêu thích đh của em cũng đơn giản thôi ạ, từ nhỏ em đã đc cầm đh và đồ chơi của em có cả vỏ case và dây xích đh :D.
Lớn lên lần đầu tiền là lớp 5 em đòi đeo 1 chiếc :> nhưng bố em lên lớp 6 mới cho =.= Bác em ở Mỹ bít cháu kết đh nên gửi về cho 1 em Casio mà nếu đeo vào thì chắc cổ tay bố em mới vừa =.= nhưng trớ trêu thay hàng bác ấy búk về lại búk thẳng về nhà ông anh trai bác ấy rồi mới alô cho bố em sang lấy quà, ko ngờ rằng anh quý tử nhà bác kia lại là "thanh niên tam giác vàng" và thế là em Casio của em ra ... tiệm cầm đồ =.= hôm sau ra chuộc người ta ko cho lấy :(( haizz.
Em chưa đc diện kiến em nó dù chỉ 1 lần và chỉ mường tượng qua cuộc đt bác ấy gọi về xl =.= sau này có đền cho em 2 chiếc Casio khác vào 2 năm sinh nhật nhưng đến lớp 9 em mới đc phép đeo 1 em và 1 em thì lớp 11 mới đc đeo @@! tại người còi quá bố em sợ em bị "trấn lột" - 2 từ khắc tinh của học sinh thời bấy giờ cứ lượn lờ trước cổng trường mà em vẫn nhớ biệt danh 1 anh là "Ba lé" :-s
Chiếc đh đầu tiên của em là ... đh cơ khí dây xích đc chế từ .. bố em =.= Em cũng ko bít nó hiệu j luôn. Hồi đó em đeo mà nếu bàn tay trái bẻ lên 90 độ so với cẳng tay là cái dây nó bung ra =.= hầu như giờ kiểm tra cũng đều bị tụi nó bắt bỏ ra để ở bàn để xem giờ =.= Sáng em hỏi bố em cái đh đó hiệu j thì ... bố em cũng chỉ nói rằng: tao lấy mặt rado chứ còn ai mà nhớ đc =.= Và đó là chiếc đầu tiên của em và gắn bó với em tới lớp 9 ạ.
Chuyện phiếm chia sẻ với các bác.
Cheers !!!
 
Các bác thôg cảm e dùng đt chụp nên hơi gần . Các bác nói e mới để ý côg nhận nhìn như cái đầu gối thật :)) haizz quá . Mời các bác chia sẻ tiếp ạ !
 
Hồi em học lớp 2 bố em đi Đức về mua cho chiếc đồng hồ cơ lên dây, giờ em cũng không nhớ là nhẫn hiệu gì , thỉnh thoảng rình lúc lã bố không có nhà đeo trộm đi học . Hôm có thằng ở lớp đeo chiếc đồng hồ điện tử (loại nhẩy số , 7 nghìn thời đó ) em nghìn mà nghiền quá, chiếc của mình tuy là của tây thật nhưng trông ứ hiện đại như của thằng kia ,sau một hồi tính toán em quyết định hỏi nó để đổi chiếc của em đang đeo và trả nó thêm 2 nghìn :D .
Về nhà vẫn thấy thích nên lúc ăn cơm cũng đeo, lúc đấy bố em mới hỏi là chiếc kia đâu , em tự hào khoe là ''con đổi cho bạn rồi, chiếc này hiện đại hơn ''. Sau đấy ra sao thì các bác cũng đoán được rồi đấy, em bị trận đòn nhớ đời sau đó bố em đèo ngay sang nhà thằng bạn lấy đồng hồ về . Về đến nhà bố em bỏ con citizen mặt vuông ra rồi nói vài câu mà nói thật đến bây giờ em không nhớ là gì, chỉ biết sau này quý chiếc lã bố em cho lắm . Quý quá đến mức rửa bát cũng đeo, sau vài trận em đồng hồ này uống nước no và trở thành đài khí tượng thủy văn dự báo thời tiết :D , hôm nào ẩm phát biết ngay .
Đến giờ này chắc em ý năm đâu đó trong nhà với cái xác không toàn thây vì em đã tháo tung nó ra cùng với chiếc đồng hồ để bàn Olympic . :D
 
E cũng có ông cậu ruột bên Đức này thế mà về biết mình thích đông hồ mà ko bao giờ thấy mua cho 1 cái để đeo :L ! Giá mà mỗi lần về xách cho thằng cháu con Nomos hay stowa có phải quí ko !!! :D
 
E cũng có ông cậu ruột bên Đức này thế mà về biết mình thích đông hồ mà ko bao giờ thấy mua cho 1 cái để đeo :L ! Giá mà mỗi lần về xách cho thằng cháu con Nomos hay stowa có phải quí ko !!!
Bằng cả 1 tấm vé máy bay khứ hồi đấy, ông cháu ruột ạ :D
 
Hồi đó đi học mình mơ ước có cái Casio fx 97 gì đó. Mãi học đến cấp 3 mới mua được. Mua về vui quá nên vọc suốt đêm không ngũ , :))
 
Ko hiểu sao nhìn chú Visodate thấy cái cửa sổ date nó to thế nhờ?

Chiếc đồng hồ đầu tiên gọi là có giá trị tôi mua là 1 đồng hồ swatch mà bây giờ ko thể nhớ nó ở đâu. Chỉ nhớ toàn thân swatch đó là tên các nước trên thế giới, và ông bạn khi nghe nói chống nước đã mượn và để 1 tuần liền trong cốc thủy tinh, đương nhiên là đầy nước và đương nhiên là không sao cả. Hồi đó bắt đầu lờ mờ hiểu thế nào là hàng chính hãng. Sau này lớn lên có hỏi 1 bác gạo cội về swatch nhưng bác ý cũng ko tìm được chú swatch kia.

Chiếc đồng hồ làm tôi mê đâu tiên là 1 chú swatch được một ông Tây cho thằng em họ. Hồi đó học lớp 4,5 gì đó và phải vận dụng hết trí thông minh để nịnh ông em sao cho nó tự nguyện đưa mình đeo. Vd thôi, đồng hồ em nhìn thế ko biết có chính xác không nhỉ, để anh kiểm tra cho. Sau này nó nằm lăn lóc 1 góc hộp.

Còn nhiều ....
 
Sau này lớn lên có hỏi 1 bác gạo cội về swatch nhưng bác ý cũng ko tìm được chú swatch kia.

Swatch thay đổi model liên tục, với mỗi loại model chỉ sản xuất trong một thời gian với số lượng nhất định và thường ko tái bản. Nhiều chiếc swatch ra đời để kỉ niệm những dịp đặc biệt (euro, world cup, olympic...) hay để tưởng niệm những con người đặc biệt (Che...).
Chính vì thế swatch có giá trị sưu tầm cao, nhiều chiếc cách đây 15-20 năm giá như giá mới luôn thậm chí còn đắt hơn. Nếu có cả bộ sưu tập thì giá còn cao hơn nữa.
Mình chỉ dùng swatch thôi, ko có ham muốn sưu tầm. Nói thật swatch nhất là loại vỏ nhựa "xuống mã" rất nhanh nhìn chả thích tẹo nào. Trừ phi nó là của mình còn có giá trị tinh thần, kỉ niệm chứ không "bỏ thì thương, vương thì tội".
 
Swatch có vẻ hợp với tủ kính hơn là cổ tay bạn ạ. Nhìn nhiều cái như tác phẩm nghệ thuật. Đẹp mê đi.
 
Em nghĩ ai cũng nên có một em Swatch at some point
148940_10150760934369570_770364569_9316650_1909888033_n.jpg
 
Nếu xét về mặt hình thức thì đa số swatch dành cho thanh niên hơn . Đc cái mẫu mã như bác swach nói nó thay đổi như thời trang và cũng đẹp , và bền . Nhưng những chiếc khung bằng nhựa lại mau cũ và kính thì ít con dùng saphia là điểm yếu của hãng này . Nên đeo swach phải khá là giữ nếu ko muốn nó nhanh cũ .
 
Back
Top