Chữ ký xa xỉ

hic, nhìn cây viết làm từ ngà voi ghiền quá, giá chắc cũng đắt cắt ra sắt, hic
 
Không thể đồng ý với bác. Ở đâu cũng vậy thôi, cái mà tinh hoa, phải kỳ công lắm lắm mới làm ra đc thì mới có giá. Đa phần đồ handmade ở VN đều thuộc dạng : hoặc là hàng đơn giản, dễ làm, hoặc là hàng làm ăn theo, ko có sự sáng tạo nên giá trị của nó mới thấp. Chứ mà đồ đẹp, tinh xảo, kỳ công, sáng tạo thì cũng ko có giá rẻ đâu bác ợ.
Người Việt có cái dỡ: nữa vời, múc nước voi uống... rất thông minh sáng tạo, gì làm cũng được nhưng không đến nơi đến chốn. Có những sản phẩm mà nếu chịu khó nâng tầm giá trị thì không tồi đâu, ví dụ cái kẹo cu-đơ quảng bình chẳng hạn nếu làm trên dây chuyền thật vệ sinh, nguyên liệu chọn lọc kỹ cầm miếng kẹo thật sạch sẽ bắt mắt thì cũng xuất khẩu tốt, chỉ tội làm đến đó thì thôi dừng lại....
 
Người Việt có cái dỡ: nữa vời, múc nước voi uống... rất thông minh sáng tạo, gì làm cũng được nhưng không đến nơi đến chốn. Có những sản phẩm mà nếu chịu khó nâng tầm giá trị thì không tồi đâu, ví dụ cái kẹo cu-đơ quảng bình chẳng hạn nếu làm trên dây chuyền thật vệ sinh, nguyên liệu chọn lọc kỹ cầm miếng kẹo thật sạch sẽ bắt mắt thì cũng xuất khẩu tốt, chỉ tội làm đến đó thì thôi dừng lại....

Ý kiến của bạn cũng đúng chứ không sai nhưng tôi lại nghĩ khác: Chắc chắn đã có người nghĩ đến sản xuất kẹo Cu Đơ trên dây chuyền công nghiệp, hiện đại nhưng lúc ấy nó còn là kẹo Cu Đơ truyền thống nữa hay không hay chỉ là những sản phẩm giống giống thôi. Nói thẳng ra là các món ăn Việt Nam phải có một chút gì đó "mất vệ sinh" ăn mới ngon, mới là "quốc hồn, quốc túy" nhưng như thế thì tụi ngoại quốc chẳng bao giờ chấp nhận. Một trường hợp tương tự là kẹo dừa Bến Tre rất nổi tiếng, hàng xuất khẩu rất vệ sinh, mẫu mã nhìn rất bắt mắt nhưng ăn không ngon bằng kẹo do những lò sản xuất bán nội địa.

Tìm hiểu một chút về kẹo Cu Đơ:



Người xứ Nghệ nói đến chè xanh mà không nhắc đến kẹo cu-đơ thì quả là thiếu sót. Vậy keo cu-đơ như thế nào và tại sao gọi là kẹo Cu Đơ?

Theo nhiều người kể, Cu Đơ là một nhân vật vốn có tên là cu Hai. Vì số 2, tiếng Pháp gọi là " đơ"( deux) do đó người ta gọi đùa ông là Cu Đơ, để đối chọi một cách nghịch ngợm với cái tên Đờ - cu (Decoux) - viên toàn quyền bại trận ở Đông Dương thời Đại chiến thế giới thứ hai, vốn dĩ mang cái chất thiếu thanh lịch khi nghe gọi qua ngôn ngữ Việt Nam.

Cu Hai, người Hương Sơn nấu kẹo lạc vào hồi sơ tán lần thứ nhất, để bán tại một quán nước chè xanh do ông bán. Sáng kiến của ông là dùng bánh tráng thay cho miến giấy lót dưới kẹo lạc mà mỗi lần ăn phải bóc bằng tay. Sáng kiến này tuy đơn giản nhưng rất quan trọng, vừa sạch sẽ, vừa đỡ mất công bóc giấy mà ăn lại vừa ngon, giòn, rất khoái khẩu. Từ đó nhiều hàng kẹo khác bắt chước và cái tên Cu Đơ được chấp nhận như tên một nhãn hiệu.

Khách xa về thăm quê vừa nhâm nhi kẹo Cu Đơ vừa uống nước chè xanh mới thấy tuyệt. Vị ngọt của kẹo, vị thơm của chè xanh, đượm chát, vị bùi của hạt lạc....Tất cả quyện vào nhau tạo nên hương vị đặc trưng của Thành Vinh - xứ Nghệ.
 
Người Việt có cái dỡ: nữa vời, múc nước voi uống... rất thông minh sáng tạo, gì làm cũng được nhưng không đến nơi đến chốn. Có những sản phẩm mà nếu chịu khó nâng tầm giá trị thì không tồi đâu, ví dụ cái kẹo cu-đơ quảng bình chẳng hạn nếu làm trên dây chuyền thật vệ sinh, nguyên liệu chọn lọc kỹ cầm miếng kẹo thật sạch sẽ bắt mắt thì cũng xuất khẩu tốt, chỉ tội làm đến đó thì thôi dừng lại....

Ko hẳn vậy đâu bác. Cái số nửa vời, ko đến nơi đến chốn mà bác đang nói thì đúng là nhiều. Và số đó thì còn nhiều cái cũng ko đến nơi đến chốn lắm. Chỉ đáng buồn là số này chiếm hơi đông so với nhiều nước thật.
Tuy nhiên, cũng có khá nhiều người làm đc nhiều việc 1 cách "đến nơi đến chốn" đàng hoàng. Nhờ đó Việt Nam cũng đã có những thương hiệu khá và mạnh.
Em nghĩ 1 thị trường cũng chỉ cần 1 số đầu tàu là ok rồi.
 
Nạn copy bản quyền của người khác để làm của mình ở Việt Nam không phải lả ít! Nếu đi thưa kiện thì mất cả thời gian và đôi khi chẳng đem lại cái lợi gì mà nhiều khi mang cả họa vào thân! Vậy nên nghiên cứu sơ sơ thôi chứ đầu tư nghiên cứu sâu rồi qua hàng đống thủ tục đăng ký bản quyền với nhiều khâu, nhiều cửa phức tạp đủ thứ giấy tờ kê và khai...để rồi sau khi có được tấm bằng nghiên cứu sáng chế thì trên thị trường đã ngập tràn lan rồi.
 
Lần đầu tiên vào box bài viết hay quá. Tiền vàng hạnh phúc của ta của bao người bắt đầu từ khi ta biết ký
 
Back
Top