Hôm nay cơ quan mất điện, mà thời tiết miền quê gần biển lại nổi mưa phùn đông. Nắng tốt dưa, mà mưa tốt lính. Cái ưu thế này phù hợp với tôi, vì không phải sếp thì là lính rồi, mà lính thì... về thôi
Đầu đội mưa, chân đạp... cần số, tôi đủng đỉnh về nhà mà chưa biết làm gì, thì nhận được điện thoại của anh Quỳnh @quan.vuong81 "gửi lọ mực cho em nhâm nhi trời mưa". Bingo, thế là có cái hay ho để không lãng phí buổi sáng nay rồi...
Tôi phi xe ra bến nhận, quyết tâm chờ lọ mực về bản làng. Hơn 2 tiếng ngồi vêu chờ đợi, và mực trên tay. Sẵn trong lòng còn nợ một lời xin lỗi với cây bút Pilot Kakuno, nên bài viết này xin được viết đôi điều cảm nhận về 2 món: Mực Sailor và Bút Pilot Kakuno.
Cảm xúc nhiều nhất của tôi là với lọ Sailor Shigure, nên những dòng này sẽ là về ... mực. Chắc hẳn đã là người mê bút-mực-giấy, thì mực Sailor không có gì xa lạ, và tôi đoán trên kệ sách của nhiều ae BMG Handheld ít nhiều cũng ... dăm ba lọ, chưa kể Bungbox đang dậy sóng Handheld qua bài viết của bác @inpluviam .Nhưng với tôi thì đây là lọ Sailor đầu tiên, cảm xúc vì vậy không khỏi bồi hồi xúc động.
Mực Nhật thì ngoại hình miễn bàn
Cá nhân tôi thích những thứ to, bự bự, cầm đầm tay nên lọ Sailor với cảm nhận của tôi là... thích
Những dòng tiếp theo, cũng sẽ là cảm nhận về... mực, nhưng là màu mực. Có người nói, phàm thiếu thứ gì, người ta đi tìm thứ đó. Không biết đúng không, nhưng giữa tôi và mực thì có vẻ đúng. Tôi thích màu mực "đẹp theo cách của bạn", và cảm nhận màu mực bằng một lượng kha khá thời gian hí hoáy chép thơ. Thế nên khi anh @quan.vuong81 đưa bản dịch tên lọ Sailor Shiguire, na ná "mưa đầu đông", tôi xin lấy ngay, à mà không, tôi lấy ngay và luôn chứ
. Mưa phùn, mùa đông và màu tím là 3 thứ mặc định với cuộc đời tôi (ít nhất cho đến bây giờ). Có những kỷ niệm vui buồn, phần nhiều gắn với những cơn mưa, một thằng bé lang thang trên chiếc xe máy cà tàng, và những con đường chỉ còn dấu tích mùa hoa phượng. Tôi cứ mở lọ mực Sailor mà cảm thấy bồi hồi:
Sailor Shigure, mắt trâu như tôi nhìn thì là màu tím! Và đậm! Và sâu lắng! Nếu Murasaki Shikibu của Pilot đem đến cái cảm giác nhẹ nhàng, trong trẻo, thơ ngây như một cô thiếu nữ, thì Shigure với cảm nhận của tôi là sự "từng trải" hơn, một cung bậc "tím" khác hơn, mà vẫn mê lòng! Có một điều tôi rất thích thú nữa, là khi viết, vết mực tạo những chỗ đậm - thanh trên nét, dù không sánh được với J.Herbin Stormy Grey bão tố óng ánh sắc kim, nhưng tôi hài lòng với màu sắc mình đang có.
Chắc hẳn các bác đã nhận ra cây bút trong ảnh, vì đây là một cây khá phổ thông. Nên những dòng cuối này xin dành để chia sẻ cảm nhận về Pilot Kakuno. Tôi rước em ấy về kho cũng đã được một thời gian, và trước những anh tài liên lục xuất hiện trong các bài review thì tôi chưa biết viết cảm nhận thế nào cho hợp lý về em nó. Nhưng may thay, nhờ bác @inpluviam nhắc nhở, tôi quyết định cho Kakuno cưỡi sóng một phen:
Trừ ngòi, Kakuno đều là... nhựa. Chiều dài tổng thể khoảng 120mm, đường kính khoảng hơn 1cm. Chính vì thế khi cầm bút cho cảm giác rất nhẹ, phần cầm bút có một vòng nữa chuyển tiếp giữa ngòi và tay cầm, tôi đoán là Pilot thiết kế vậy để tránh bị lem mực vào tay (trừ khi thò ngón tay sờ thẳng vô ngòi). Cá nhân tôi thấy như thế giống với chỗ tiếp xúc ngòi - tay cầm của cây Pelikan M200 đang sử dụng ,nên tôi cũng ưng (hình như cái gì dính vô Pelikan tôi đều ưng, nhưng không hẳn là "nhích" được)
Ngòi F Kakuno tôi viết quá vừa miếng, độ dày nét vừa phải.
Dù sở thích "xôi thịt" nhưng với nét chữ thì lại thích thanh mảnh, có mỡ có nạc thì mới thành miếng thịt ngon
Ngòi êm, êm ru, viết thế này thì "hắn vừa đi vừa viết,
Bao giờ cũng thế, cứ nhìn cái icon mặt cười ở ngòi xong là hắn viết... Bắt đầu hắn viết thơ. Có hề gì, thơ có phải độc quyền của riêng nhà nào?.." (ngàn lần xin lỗi cụ Nam Cao con đã chế văn của cụ ).
Tôi thích dáng vintage, cho nên với dáng hiện đại của Kakuno, tôi cần thời gian để thích ứng. Có lẽ vì người và bút chưa thật hiểu nhau, nên gần đây có lỡ mồm phê em nó "vợ mình xấu mà vợ hàng xóm thì xinh". Nhưng tĩnh tâm nhìn đi nhìn lại, thì thấy hóa ra mình nhìn sai bét , em nó cũng "đẹp theo cách của bạn"
Nhìn cái mặt cười, mình lại yêu đời hơn!
Khi bác @inpluviam review đôi điều tản mạn về Kirisame của Iroshizuku, tôi vẫn nhớ mãi một câu của bác ấy , và cũng xin lấy làm lời chốt bài này : "Cuối cùng tôi đã tìm được bình mực hoàn hảo cho bản thân mình..."
Tôi phi xe ra bến nhận, quyết tâm chờ lọ mực về bản làng. Hơn 2 tiếng ngồi vêu chờ đợi, và mực trên tay. Sẵn trong lòng còn nợ một lời xin lỗi với cây bút Pilot Kakuno, nên bài viết này xin được viết đôi điều cảm nhận về 2 món: Mực Sailor và Bút Pilot Kakuno.
Cảm xúc nhiều nhất của tôi là với lọ Sailor Shigure, nên những dòng này sẽ là về ... mực. Chắc hẳn đã là người mê bút-mực-giấy, thì mực Sailor không có gì xa lạ, và tôi đoán trên kệ sách của nhiều ae BMG Handheld ít nhiều cũng ... dăm ba lọ, chưa kể Bungbox đang dậy sóng Handheld qua bài viết của bác @inpluviam .Nhưng với tôi thì đây là lọ Sailor đầu tiên, cảm xúc vì vậy không khỏi bồi hồi xúc động.
Mực Nhật thì ngoại hình miễn bàn
Những dòng tiếp theo, cũng sẽ là cảm nhận về... mực, nhưng là màu mực. Có người nói, phàm thiếu thứ gì, người ta đi tìm thứ đó. Không biết đúng không, nhưng giữa tôi và mực thì có vẻ đúng. Tôi thích màu mực "đẹp theo cách của bạn", và cảm nhận màu mực bằng một lượng kha khá thời gian hí hoáy chép thơ. Thế nên khi anh @quan.vuong81 đưa bản dịch tên lọ Sailor Shiguire, na ná "mưa đầu đông", tôi xin lấy ngay, à mà không, tôi lấy ngay và luôn chứ
Sailor Shigure, mắt trâu như tôi nhìn thì là màu tím! Và đậm! Và sâu lắng! Nếu Murasaki Shikibu của Pilot đem đến cái cảm giác nhẹ nhàng, trong trẻo, thơ ngây như một cô thiếu nữ, thì Shigure với cảm nhận của tôi là sự "từng trải" hơn, một cung bậc "tím" khác hơn, mà vẫn mê lòng! Có một điều tôi rất thích thú nữa, là khi viết, vết mực tạo những chỗ đậm - thanh trên nét, dù không sánh được với J.Herbin Stormy Grey bão tố óng ánh sắc kim, nhưng tôi hài lòng với màu sắc mình đang có.
Chắc hẳn các bác đã nhận ra cây bút trong ảnh, vì đây là một cây khá phổ thông. Nên những dòng cuối này xin dành để chia sẻ cảm nhận về Pilot Kakuno. Tôi rước em ấy về kho cũng đã được một thời gian, và trước những anh tài liên lục xuất hiện trong các bài review thì tôi chưa biết viết cảm nhận thế nào cho hợp lý về em nó. Nhưng may thay, nhờ bác @inpluviam nhắc nhở, tôi quyết định cho Kakuno cưỡi sóng một phen:
Trừ ngòi, Kakuno đều là... nhựa. Chiều dài tổng thể khoảng 120mm, đường kính khoảng hơn 1cm. Chính vì thế khi cầm bút cho cảm giác rất nhẹ, phần cầm bút có một vòng nữa chuyển tiếp giữa ngòi và tay cầm, tôi đoán là Pilot thiết kế vậy để tránh bị lem mực vào tay (trừ khi thò ngón tay sờ thẳng vô ngòi). Cá nhân tôi thấy như thế giống với chỗ tiếp xúc ngòi - tay cầm của cây Pelikan M200 đang sử dụng ,nên tôi cũng ưng (hình như cái gì dính vô Pelikan tôi đều ưng, nhưng không hẳn là "nhích" được)
Ngòi F Kakuno tôi viết quá vừa miếng, độ dày nét vừa phải.
Dù sở thích "xôi thịt" nhưng với nét chữ thì lại thích thanh mảnh, có mỡ có nạc thì mới thành miếng thịt ngon
Tôi thích dáng vintage, cho nên với dáng hiện đại của Kakuno, tôi cần thời gian để thích ứng. Có lẽ vì người và bút chưa thật hiểu nhau, nên gần đây có lỡ mồm phê em nó "vợ mình xấu mà vợ hàng xóm thì xinh". Nhưng tĩnh tâm nhìn đi nhìn lại, thì thấy hóa ra mình nhìn sai bét , em nó cũng "đẹp theo cách của bạn"
Khi bác @inpluviam review đôi điều tản mạn về Kirisame của Iroshizuku, tôi vẫn nhớ mãi một câu của bác ấy , và cũng xin lấy làm lời chốt bài này : "Cuối cùng tôi đã tìm được bình mực hoàn hảo cho bản thân mình..."
Sửa lần cuối: