Hôm nay em lang thang trên mạng, tình cờ lượm được một bài viết rất hay về mực, em xin chia sẻ với các bác. Tác giả của bài viết có nick là "
Akari nghèo mạt rệp", hy vọng tác giả sẽ thứ lỗi vì e chưa xin phép và mong rằng có dịp nào đó tác giả tình cờ ghé qua đây để anh em có thể cùng giao lưu
LẠI NÓI CHUYỆN MỰC
Bút thế nào là đẹp? Không dễ trả lời. Mực thế nào là đẹp? Còn khó nói hơn vì ngay cả những tiêu chuẩn kỹ thuật khô khan nhất của mực cũng rất tương đối so với nhu cầu và ý thích của mỗi người.
Thông thường, những người mê mực quan tâm tới sáu thông số sau đây (các bài đánh giá mực trên mạng cũng thường xoay quanh những vấn đề này:
- Tốc độ khô (Drying time)
- Dòng chảy / Độ nhớt (Viscosity)
- Độ no màu (Saturation)
- Feather/Bleeding
- Shading
- Waterproof/Bulletproof
Câu hỏi đầu tiên thường là mực khô nhanh hay chậm và phần đông chúng ta có xu hướng muốn mực khô nhanh, khỏi lo bị nhòe do tay quệt phải hay dính sang mặt giấy khác khi viết hết trang.
Cũng “hơi hơi” liên quan đến chuyện khô nhanh hay chậm là vấn đề… chảy nhanh hay chậm, còn gọi là độ nhớt của mực. Khi mà mực càng ngày càng phong phú về màu sắc, chủ loại thì vấn đề chảy-nhanh-chảy-chậm càng phức tạp. Có những loại mực trông thì đặc nhưng chảy rất nhanh, và ngược lại, có loại thoạt nhìn tưởng loãng như khi viết thì chảy rất chậm.
Với kiến thức hạn hẹp của mình, tôi chỉ có thể nói rằng, cái gì quá cũng không tốt. Bạn có thể yên tâm dùng bất kỳ loại mực nào dán nhãn “dành cho bút máy” – nhưng đừng dại thử những bình mực “quá đát” hoặc có “vật lạ” ở trong.
(Nếu bạn dùng bút chấm mực thì phải cẩn thận với các loại mực chảy nhanh – chẳng hạn như mực tím của hãng Hồng Hà chảy nhanh đến mức… không bám nổi trên ngòi bút và… nhỏ thẳng xuống trang giấy – chuyện này không xảy ra với các hiệu mực nước ngoài mà tôi đã dùng qua như Herbin, Pelikan hay Waterman)
Yếu tố thứ ba – độ no màu – là phần cá nhân tôi quan tâm nhất. Tôi không thích những màu nhợt nhạt, có lẽ do ảnh hưởng của sở thích chụp ảnh. Nếu bạn thấy một loại mực nào đó được gọi là “highly saturated” hoặc “high saturation” thì có nghĩa là nó có màu rõ ràng.Rõ ràng ở đây khác với rực rỡ. Màu tím “Bụi trăng” (Poussière de Lune) của J.Herbin rất trầm, nhưng nó rất rõ ràng, không nhợt nhạt như một số loại khác (chẳng hạn như Bleu Azur cũng của Herbin). Vì vậy, nó được gọi là “high saturation”.
Tương tự, mực Fount India của Pelikan rất nổi tiếng vì nó đen như mực Tàu và nó được gọi là “no màu”.
(Người Âu-Mỹ gọi mực Tàu là “Indian ink” chứ không phải “Chinese ink”, Pelikan đặt tên mực như vậy ám chỉ đây là loại mực Tàu dành cho bút máy – còn mực Tàu thông thường thậm chí không thể dùng cho bút chấm mực vì nó chảy rất chậm, không xuống đều).
Thông số tiếp theo là Feather/Bleeding và là nội dung dễ đạt được đồng thuận nhất. Feather (lông vũ) là hiện tượng mực bị nhòe sau khi viết còn bleeding có nghĩa là mực thấm qua giấy, in lên mặt sau. Cả hai hiện tượng này đều rất khó chịu. Vì thế, đương nhiên mực tốt sẽ có mức feather/bleeding “very low” (rất thấp) cho tới “none” (không có).
Shading là một thuật ngữ khó dịch sang tiếng Việt. Một loại mực được gọi là “high shading” (đôi khi, người ta dùng động từ “to shade”) khi nó thể hiện sắc độ từ đậm đến nhạt (của màu đó) và “low shading” khi nó ít thay đổi về sắc độ. Nói một cách nôm na, shading là sự khác biệt (tương phản) giữa màu mực ở các nét chữ (ví dụ như nét sổ so với nét móc hoặc so với điểm dừng bút,…).Nhiều người thích mực ra màu đều như nhau, nhưng cũng không ít người thích mực shade thật mạnh vì họ cho rằng sự thay đổi đó khiến cho những dòng chữ của họ trông giống như một bức tranh màu nước. Cá nhân tôi cũng thích mực “high shading”, vì nó… giàu cảm xúc hơn.
Yếu tố cuối cùng là khả năng chống nước và các điều kiện khác. Hầu hết các loại mực bút máy đều nhòe ngay khi tiếp xúc với nước. Chỉ một số ít dòng mực, chẳng hạn của Private Reserve, có thể chống được nước. Nhưng không chỉ nước mới làm hỏng màu mực trên giấy mà cả bụi, tia tử ngoại, tia cực tím … cũng có thể khiến mực biến màu (các loại mực càng no màu và càng sặc sỡ thì càng dễ đổi màu khi tiếp xúc với ánh sáng / tử ngoại / cực tím). Và thế là người ta chế ra loại mực chịu được “gian khổ” và gọi nó là… chống đạn (bulletproof).
Vậy thì tóm lại, mực thế nào là đẹp, thế nào là tốt? Câu trả lời, rất tiếc, nằm ngoài sáu yếu tố trên. Bạn thích loại nào thì dùng loại đó thôi.