Lúc nãy đọc chủ đề cũ về flex nibs của các bạn, mình định trả lời một bạn kia, nhưng mà mình nghĩ mình lập ra chủ đề mới thì hay hơn vì cái kia cũ quá.
Ngoài ra, lý do chính để mình lập ra chủ đề này là mình muốn nói về flex và softness. Khi bạn nghe người ta nói câu như "cây này tối đa là semi-flex" thì tức là người ta đang nói đến sự chênh lệch giữa nét thanh và nét đậm. Sự chênh lệch càng cao thì tức là cái ngòi đó càng "flex", và theo mọi người, thì ngòi vintage flex nibs là "flex" nhất.
Tuy nhiên, ít ai nói đến softness. Pilot namiki hình như có các loại ngòi như soft fine, soft medium, nakaya thì có soft fine, soft medium..., và nakaya còn có elastic. Một ngòi bút có ghi là soft thì tức là ngòi bút đó rất mềm. Khi mình viết và đè mạnh thì ngòi đó sẽ uốn cong một chút, giống như cái ngòi của cây namiki falcon ấy. Tuy nhiên, ngòi mềm ko có nghĩa là nó sẽ tạo ra nét thanh nét đậm càng nhiều. Ví dụ như elastic nib của nakaya chẳng hạn, nó rất mềm nhưng nó ko tạo ra nét đậm như FA nib của namiki. Vậy tại sao người ta thích ngòi bút mềm? Mình nghĩ đó là sở thích thôi, vì khi viết mà cái ngòi nó biến đổi theo áp lực của tay thì cũng thú vị. Giống như ngày xưa người ta viết bằng cọ ấy. Ngòi notched FA của namiki pilot được gọi là "brush nib" là như vậy. Nó mềm đến mức mà cảm giác khi viết nó cứ như đang viết với cây cọ.
Bây giờ hãy tưởng tượng, bạn có một ngòi flex, ví dụ như ngòi trong cây noodler ahab. Nó có thể tạo ra nét thanh mảnh hay đậm tuỳ ý, tuy nhiên nó cứng và bạn phải thực sự đè rất mạnh thì mới tạo ra nét đậm được. Và bạn có một ngòi, như ngòi fine extra flessible của OMAS. Nó rất mềm, tuy là ko có tạo ra được nét đậm, to như của noodler's, nhưng bạn chỉ cần hơi đè mạnh một chút thôi, là nó đã tạo ra nét đậm rồi. Vậy chọn cái nào???
Đối với mình, softness là điều tối quan trọng. Vì khi viết mình ko thích đè mạnh như mình dùng cây noodler ahab vì điều đó làm cho mình viết chậm lại và mình có cảm giác như mình đang muốn chọc thủng trang giấy. Ngoài ra còn cách viết chữ nữa. Nếu ai thích viết chữ kiểu copperplate với các nét theo đúng kiểu thì có thể họ ko quan tâm lắm đến độ mềm của ngòi bút. Tuy nhiên với mình, mình ko thích copperplate, cũng ko thích viết nắn nót từng chữ rồi chăm chú thây đổi pressure để tạo ra nét thanh nét đậm, mà mình chỉ muốn dùng cây viết máy như một cây cọ để tạo ra sự thanh mảnh hay đậm dày theo nét bút của mình. Mình nghĩ nét chữ nét người, và cái nét đó thì phải là tự nhiên mà ra, chứ ko phải do nắn nót, "ép buộc" mà thành.
Một chút về ngòi notched FA của namiki/pilot. Mình đã có dịp thử qua nó và có thể nói là trên cả tuyệt vợi. Đúng như người ta nói nó ko khác gì một cây cọ. Cứ tưởng tượng thế này, thường một người khi viết, nét dọc xuống bao giờ cũng đè tay mạnh hơn nét ngang, và cái ngòi FA nó nhạy đến mức mà nét sổ dọc của mình lúc nào cũng to hơn nét ngang. Ngoài ra khi viết một nét cong chẳng hạn, thường thì ở cuối nét cong đó, lực đè tay của mình lúc nào cũng sẽ yếu dần đi. Cái nib FA có thể phản ứng được với sự thây đổi vô cùng nhỏ của lực tay khi đó.
À, nếu mà so sánh về độ mềm của các ngòi bút thì mình đánh giá nó như sau: noodler < soft nibs và các 14k , 18k gold nibs từ các hãng< Namiki falcon = Pilot justus 95 < Omas extra flessible < FA nib. Thông thường các ngòi 14k, 18k đều có một chút softness ở trong đó và có thể tạo ra nét đậm ko thua gì cây namiki falcon.