View attachment 621241
Bút với tôi có vẻ đã sắp thành thuốc lào, chôn được mấy bận là lại phải đào lên chích tiếp. Vừa topic trước đã bảo thôi không mua linh tinh, được có mấy bận giờ đã sa lại đường tà... Khó thể tự trách lòng trần khi cám dỗ P66 này quá mạnh bạo!
P66 là chiến lợi phẩm duy nhất tôi tậu được từ DC Supershow, show bút lớn nhất thế giới tại Washington DC (report cụ thể sẽ được đăng trong vài ngày tới). Chưa có cây bút nào tôi mua ngẫu hứng như cây này; vừa nhìn thấy là móc ví mua liền chứ chẳng phải nghiên cứu review, cân lên đặt xuống như những cây trước. Đây cũng là cây đầu tiên tôi có của Franklin-Christoph mặc dù đã nghe tiếng hãng từ lâu. Trước giờ tôi vẫn nghĩ bút FC nhìn hơi nhàm, ngòi bút lại xấu, nhưng nhận thức đó đã hoàn toàn bị xoá tan khi tôi được cầm tận tay P66.
View attachment 621250
Đôi dòng về Franklin-Christoph cho những ai chưa nghe qua. Lịch sử hãng này tính ra cũng khá lâu đời, ngược về tận 1901 khi dòng họ Franklin mở xưởng gốm sứ. Có vẻ như sau vài đời con cháu, bát đĩa bán không được nhiều tiền nên Scott Franlin quyết định chuyển sang sản xuất bút (??). Với trụ sở tại North Carolina, quê hương của họ Franklin, Franklin-Christoph vẫn tự quảng cáo là công ty gia đình, và phần nhiều sản phẩm bút giữ nguyên logo chữ F của gốm Franklin. Christoph thì tôi chịu không biết tới từ đâu và quan hệ với Franklin ra sao, chỉ biết rằng hiếm thấy biểu tượng chữ C, hay thậm chí là cả nguyên cụm FC, trên các sản phẩm của Franklin-Christoph. Chuyện này có vẻ tế nhị nên mặc dù tôi đã gặp cả Franklin lẫn Christoph nhưng không dám hỏi kĩ thêm.
View attachment 621243
Chuyển qua P66. Cái tên siêu nhàm này có nghĩa đơn thuần là bút số 66 bản thân ngắn (pocket). Đừng để cái tên đánh lừa, ngắn của Franklin-Christoph dài đúng bằng Sailor Professional Gear full size. Bản 66 dài có lẽ phải ngang bằng Lamy Joy, và nhìn xấu vô cùng. Và chắc bạn đọc tò mò nãy giờ không biết cái tên ve chai đến từ đâu? Tên đó thật ra hoàn toàn không phải ngẫu hứng sáng tạo của inpluviam, chính Franklin-Christoph gọi nó là vậy. Loại nhựa dùng cho P66 được pha thêm xanh để mô phỏng thuỷ tinh cũ, và nếu không cầm tận tay thì rất dễ nhầm tưởng rằng P66 được làm từ thuỷ tinh. Thuỷ tinh mới khác gì thuỷ tinh cũ? Công nghệ sản xuất thuỷ tinh trong quá khứ không được quá tốt, hay bị lẫn tạp chất làm ảnh hưởng đến độ trong. Thuỷ tinh bây giờ ít khi có ánh xanh là vậy. Cái lạ là nhựa ve chai của Franklin-Christoph nhìn giống thuỷ tinh vô cùng, nhưng các loại demonstrator trong nhìn qua là biết ngay nhựa, không rõ vì sao?
View attachment 621252
Nhựa ve chai vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm (prototype) của Franklin-Christoph và chưa được bán hàng loạt. Nếu tôi không nhầm thì mới chỉ có 500 cây được sản xuất và đều đã bán hết sạch. May mắn cho tôi là Franklin còn giữ lại vài cây để thử nghiệm phối với cổ bút nhôm và để trưng bày tại DC Supershow. Cây P66 của tôi là cây cuối cùng, và được chính tay Franklin lắp và chỉnh ngòi tại chỗ. Có hơi bực mình vì hắn hỏi tôi định dùng converter hay eyedropper, và nghe thấy bảo eyedropper là hắn không tặng kèm converter theo hộp luôn. Có vậy mà cũng tiếc nhau! Ngoài chuyện đó ra thì service của Franklin không có gì để chê, hắn test ngòi trên cây P66 này kĩ hơn cả tôi và sẵn sàng chỉnh theo mọi yêu cầu dù là nhỏ nhất.
Không chỉ dừng lại ở màu sắc, P66 ve chai còn mô phỏng cả dáng vẻ của thuỷ tinh cũ với những gợn mấp mô và những vết nứt đặc trưng của thuỷ tinh rẻ tiền. Chính những điểm không hoàn hảo này của P66 làm cho nó hoàn hảo hơn. Tôi tin rằng nếu cây bút này trơn nhẵn không tì vết thì nó sẽ nhạt hơn rất nhiều và sẽ lại chỉ là một cây demonstrator như bao cây demonstrator khác. Nghe nứt có vẻ đáng ngại, Franklin có đảm bảo là nó sẽ không nứt thêm. Mà nếu có nứt thêm thì cũng không sợ, vì Franklin-Christoph có bảo hành trọn đời!
View attachment 621247
Những người may mắn có được P66 sớm thân mật gọi nó là bút chai Coca, bạn đọc có thấy phù hợp không?
Tạm bỏ qua phần nhựa! Một điểm nữa tôi rất thích ở P66 là ren bút. Khác hẳn bút truyền thống, ren của P66 không nằm ở phần đầu nắp mà lại ở giữa, và phần tương ứng ren trên cổ bút nằm ngay phía dưới ngòi. Điều này có nghĩa là khi cầm bút tay không bị chạm vào ren, và đoạn gấp khúc giữa thân bút và cổ bút nhỏ, cầm vào rất dễ chịu. Thêm vào đó, rãnh ren to nên chỉ cần xoáy nhẹ là mở được nắp, khó bám bẩn, và hơn cả là nhìn nó giống cấu tạo thuỷ tinh hơn là ren nhựa.
View attachment 621248
P66 không có cài. Cái này vừa hay vừa tệ. Hay là vì có cài vào thì mất hết cả vẻ ve chai. Tệ là vì không có cái gì để chống lăn. Bút vừa tròn vừa mập, nếu không cẩn thận đặt đúng chỗ là kiểu gì nó cũng lăn lông lốc. Riêng trong quá trình chụp bộ ảnh này tôi đã làm rơi nó không dưới 5 lần. Bình sinh tôi vẫn ghét cài vì chẳng bao giờ dùng đến, nhưng không có cài thì cũng nhiều oái oăm. Có lẽ tôi sẽ tìm cách điểm mấu vàng lên nắp như bút Romillo để khắc phục tình trạng này.
View attachment 621246
Ngòi bút của Franklin-Christoph nói thẳng là xấu tệ. Họ không tự làm được ngòi mà phải thửa của JoWo về. Mang tiếng ngòi Đức nhưng nhìn nó giống ngòi Tàu nhiều hơn với cái logo kim cương chữ F ở giữa không ăn nhập chút nào. Đấy cũng là lí do mà tôi chọn ngòi thép thay vì ngòi vàng. Không có lí do gì để trả thêm tiền cho một cái ngòi xấu như vậy, nhất là khi vàng viết chẳng có gì tốt hơn thép (anh em xin mời ném đá). Franklin-Christoph có dòng ngòi Christoph màu đen với hoa văn đẹp hơn, nhưng chỉ có option 1.9 -- quá to so với mục đích dùng của tôi.
View attachment 621244
Tốt gỗ hơn tốt nước sơn, cho dù ngoại hình lởm nhưng chất lượng của ngòi vô cùng tốt vì qua tay thợ ngon. Franklin-Christoph có một vài option ngòi mài bởi Mike Masuyama, một trong những nibmeister có tiếng nhất Mỹ. Ngòi Masuyama chỉ đắt hơn thường $20, quá bèo so với chất lượng! Tôi chọn ngòi B mài Italic, nét to có lẽ tầm Lamy 1.1mm nhưng sắc hơn và cho độ thanh đậm rõ hơn rất nhiều.
View attachment 621245
Masuyama mài hàng loạt, nhưng tại Supershow lại có thêm Franklin ngồi đó tinh chỉnh trước khi trao tay khách hàng. Tôi thích dùng ngòi feedback nhiều hơn bình thường một chút do quen với Sailor nên không phải chỉnh quá nhiều. Feedback nhiều đến đâu thì bạn có thể ước lượng được với hai video showcase của tôi tại và
Cả tuần nay tôi dùng duy nhất P66, phần nhiều vì eyedropper nhiều mực quá không dùng không hết
nhưng bên cạnh đó, phải công nhận rằng ngòi Masuyama dùng rất sướng, và có lẽ tôi sẽ không bao giờ chán nhìn mực lấp lánh phía sau lớp ve chai của bút. Kết luận: nên mua nếu có cơ hội, P66 hay bất cứ cây nào khác của Franklin-Christoph.
View attachment 621249
Bút với tôi có vẻ đã sắp thành thuốc lào, chôn được mấy bận là lại phải đào lên chích tiếp. Vừa topic trước đã bảo thôi không mua linh tinh, được có mấy bận giờ đã sa lại đường tà... Khó thể tự trách lòng trần khi cám dỗ P66 này quá mạnh bạo!
P66 là chiến lợi phẩm duy nhất tôi tậu được từ DC Supershow, show bút lớn nhất thế giới tại Washington DC (report cụ thể sẽ được đăng trong vài ngày tới). Chưa có cây bút nào tôi mua ngẫu hứng như cây này; vừa nhìn thấy là móc ví mua liền chứ chẳng phải nghiên cứu review, cân lên đặt xuống như những cây trước. Đây cũng là cây đầu tiên tôi có của Franklin-Christoph mặc dù đã nghe tiếng hãng từ lâu. Trước giờ tôi vẫn nghĩ bút FC nhìn hơi nhàm, ngòi bút lại xấu, nhưng nhận thức đó đã hoàn toàn bị xoá tan khi tôi được cầm tận tay P66.
View attachment 621250
Đôi dòng về Franklin-Christoph cho những ai chưa nghe qua. Lịch sử hãng này tính ra cũng khá lâu đời, ngược về tận 1901 khi dòng họ Franklin mở xưởng gốm sứ. Có vẻ như sau vài đời con cháu, bát đĩa bán không được nhiều tiền nên Scott Franlin quyết định chuyển sang sản xuất bút (??). Với trụ sở tại North Carolina, quê hương của họ Franklin, Franklin-Christoph vẫn tự quảng cáo là công ty gia đình, và phần nhiều sản phẩm bút giữ nguyên logo chữ F của gốm Franklin. Christoph thì tôi chịu không biết tới từ đâu và quan hệ với Franklin ra sao, chỉ biết rằng hiếm thấy biểu tượng chữ C, hay thậm chí là cả nguyên cụm FC, trên các sản phẩm của Franklin-Christoph. Chuyện này có vẻ tế nhị nên mặc dù tôi đã gặp cả Franklin lẫn Christoph nhưng không dám hỏi kĩ thêm.
View attachment 621243
Chuyển qua P66. Cái tên siêu nhàm này có nghĩa đơn thuần là bút số 66 bản thân ngắn (pocket). Đừng để cái tên đánh lừa, ngắn của Franklin-Christoph dài đúng bằng Sailor Professional Gear full size. Bản 66 dài có lẽ phải ngang bằng Lamy Joy, và nhìn xấu vô cùng. Và chắc bạn đọc tò mò nãy giờ không biết cái tên ve chai đến từ đâu? Tên đó thật ra hoàn toàn không phải ngẫu hứng sáng tạo của inpluviam, chính Franklin-Christoph gọi nó là vậy. Loại nhựa dùng cho P66 được pha thêm xanh để mô phỏng thuỷ tinh cũ, và nếu không cầm tận tay thì rất dễ nhầm tưởng rằng P66 được làm từ thuỷ tinh. Thuỷ tinh mới khác gì thuỷ tinh cũ? Công nghệ sản xuất thuỷ tinh trong quá khứ không được quá tốt, hay bị lẫn tạp chất làm ảnh hưởng đến độ trong. Thuỷ tinh bây giờ ít khi có ánh xanh là vậy. Cái lạ là nhựa ve chai của Franklin-Christoph nhìn giống thuỷ tinh vô cùng, nhưng các loại demonstrator trong nhìn qua là biết ngay nhựa, không rõ vì sao?
View attachment 621252
Nhựa ve chai vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm (prototype) của Franklin-Christoph và chưa được bán hàng loạt. Nếu tôi không nhầm thì mới chỉ có 500 cây được sản xuất và đều đã bán hết sạch. May mắn cho tôi là Franklin còn giữ lại vài cây để thử nghiệm phối với cổ bút nhôm và để trưng bày tại DC Supershow. Cây P66 của tôi là cây cuối cùng, và được chính tay Franklin lắp và chỉnh ngòi tại chỗ. Có hơi bực mình vì hắn hỏi tôi định dùng converter hay eyedropper, và nghe thấy bảo eyedropper là hắn không tặng kèm converter theo hộp luôn. Có vậy mà cũng tiếc nhau! Ngoài chuyện đó ra thì service của Franklin không có gì để chê, hắn test ngòi trên cây P66 này kĩ hơn cả tôi và sẵn sàng chỉnh theo mọi yêu cầu dù là nhỏ nhất.
Không chỉ dừng lại ở màu sắc, P66 ve chai còn mô phỏng cả dáng vẻ của thuỷ tinh cũ với những gợn mấp mô và những vết nứt đặc trưng của thuỷ tinh rẻ tiền. Chính những điểm không hoàn hảo này của P66 làm cho nó hoàn hảo hơn. Tôi tin rằng nếu cây bút này trơn nhẵn không tì vết thì nó sẽ nhạt hơn rất nhiều và sẽ lại chỉ là một cây demonstrator như bao cây demonstrator khác. Nghe nứt có vẻ đáng ngại, Franklin có đảm bảo là nó sẽ không nứt thêm. Mà nếu có nứt thêm thì cũng không sợ, vì Franklin-Christoph có bảo hành trọn đời!
View attachment 621247
Những người may mắn có được P66 sớm thân mật gọi nó là bút chai Coca, bạn đọc có thấy phù hợp không?
Tạm bỏ qua phần nhựa! Một điểm nữa tôi rất thích ở P66 là ren bút. Khác hẳn bút truyền thống, ren của P66 không nằm ở phần đầu nắp mà lại ở giữa, và phần tương ứng ren trên cổ bút nằm ngay phía dưới ngòi. Điều này có nghĩa là khi cầm bút tay không bị chạm vào ren, và đoạn gấp khúc giữa thân bút và cổ bút nhỏ, cầm vào rất dễ chịu. Thêm vào đó, rãnh ren to nên chỉ cần xoáy nhẹ là mở được nắp, khó bám bẩn, và hơn cả là nhìn nó giống cấu tạo thuỷ tinh hơn là ren nhựa.
View attachment 621248
P66 không có cài. Cái này vừa hay vừa tệ. Hay là vì có cài vào thì mất hết cả vẻ ve chai. Tệ là vì không có cái gì để chống lăn. Bút vừa tròn vừa mập, nếu không cẩn thận đặt đúng chỗ là kiểu gì nó cũng lăn lông lốc. Riêng trong quá trình chụp bộ ảnh này tôi đã làm rơi nó không dưới 5 lần. Bình sinh tôi vẫn ghét cài vì chẳng bao giờ dùng đến, nhưng không có cài thì cũng nhiều oái oăm. Có lẽ tôi sẽ tìm cách điểm mấu vàng lên nắp như bút Romillo để khắc phục tình trạng này.
View attachment 621246
Ngòi bút của Franklin-Christoph nói thẳng là xấu tệ. Họ không tự làm được ngòi mà phải thửa của JoWo về. Mang tiếng ngòi Đức nhưng nhìn nó giống ngòi Tàu nhiều hơn với cái logo kim cương chữ F ở giữa không ăn nhập chút nào. Đấy cũng là lí do mà tôi chọn ngòi thép thay vì ngòi vàng. Không có lí do gì để trả thêm tiền cho một cái ngòi xấu như vậy, nhất là khi vàng viết chẳng có gì tốt hơn thép (anh em xin mời ném đá). Franklin-Christoph có dòng ngòi Christoph màu đen với hoa văn đẹp hơn, nhưng chỉ có option 1.9 -- quá to so với mục đích dùng của tôi.
View attachment 621244
Tốt gỗ hơn tốt nước sơn, cho dù ngoại hình lởm nhưng chất lượng của ngòi vô cùng tốt vì qua tay thợ ngon. Franklin-Christoph có một vài option ngòi mài bởi Mike Masuyama, một trong những nibmeister có tiếng nhất Mỹ. Ngòi Masuyama chỉ đắt hơn thường $20, quá bèo so với chất lượng! Tôi chọn ngòi B mài Italic, nét to có lẽ tầm Lamy 1.1mm nhưng sắc hơn và cho độ thanh đậm rõ hơn rất nhiều.
View attachment 621245
Masuyama mài hàng loạt, nhưng tại Supershow lại có thêm Franklin ngồi đó tinh chỉnh trước khi trao tay khách hàng. Tôi thích dùng ngòi feedback nhiều hơn bình thường một chút do quen với Sailor nên không phải chỉnh quá nhiều. Feedback nhiều đến đâu thì bạn có thể ước lượng được với hai video showcase của tôi tại và
Cả tuần nay tôi dùng duy nhất P66, phần nhiều vì eyedropper nhiều mực quá không dùng không hết
View attachment 621249